20
1 MỖI TUẦN MỘT TRUYỆN Hỡi những kẻ mệt mỏi và gánh nặng, hãy đến cùng ta, ta sẽ cho các ngươi được yên nghỉ.” Ma-thi-ơ 11 :28 NHÌN LẠI CHÍNH MÌNH Năm mƣời lăm tuổi, tôi gói ghém tất cả đồ đạc cá nhân vào hai chiếc ba lô rồi bỏ nhà ra đi tìm một cuộc sống khác. Mục đích duy nhất của tôi lúc đó là từ bỏ mọi trói buộc của gia đình và tự tìm lấy thú vui cho đời mình. Đó là vào đầu mùa hè, hai mẹ con tôi lại cãi nhau vì những chuyện vặt vãnh của tuổi mới lớn. Tôi không thể nào chịu nổi những quy tắc của mẹ, và cảm thấy chán nản vì mọi việc chẳng theo ý muốn của mình. Tôi bỏ nhà ra đi với một cảm giác tự do tự tại. Tôi đã thắng trong cuộc chiến giữa hai mẹ con, và bây giờ tôi là ngƣời làm chủ cuộc đời mình. Tôi không biết đích xác mình đang đi đâu, nhƣng tôi nghĩ bất cứ nơi nào cũng tốt hơn ở nhà. Thế là, tôi lang thang hết nhà đứa bạn này đến nhà đứa bạn khác suốt nhiều tháng sau đó. Mỗi nơi tôi chỉ ở đƣợc một thời gian ngắn vì ngƣời ta không thể cứ chứa tôi mãi. Khoảng gần một năm sau thì chẳng ai còn muốn thấy mặt tôi nữa. Mà tôi còn có một bí mật, hay ít ra tôi tƣởng đó là bí mật: tôi nghiện ma túy khá nặng và thƣờng trộm đồ đạc ở nhà bạn bè để bán lấy tiền mua thuốc. Vậy là mƣời sáu tuổi, tôi trở thành một thằng lang thang, không bạn bè, không nhà cửa, và cũng chẳng có lòng tự trọng. Tôi ngủ trong các buồng điện thoại công cộng hay chui trong các thùng các-tông để đƣợc khô ráo và ấm áp trong mùa đông. Tôi đã từng nghĩ đến chuyện tự tử,

So 130

Embed Size (px)

DESCRIPTION

Nội san số 130 của Hội Thánh Tin Lành Lời Sự Sống Moscow.

Citation preview

Page 1: So 130

1

MỖI TUẦN MỘT TRUYỆN

“ Hỡi những kẻ mệt mỏi và gánh

nặng, hãy đến cùng ta, ta sẽ cho các

ngươi được yên nghỉ.”

Ma-thi-ơ 11 :28

NHÌN LẠI CHÍNH MÌNH

Năm mƣời lăm tuổi, tôi gói ghém tất cả

đồ đạc cá nhân vào hai chiếc ba lô rồi bỏ

nhà ra đi tìm một cuộc sống khác. Mục

đích duy nhất của tôi lúc đó là từ bỏ mọi

trói buộc của gia đình và tự tìm lấy thú

vui cho đời mình.

Đó là vào đầu mùa hè, hai mẹ con tôi lại

cãi nhau vì những chuyện vặt vãnh của

tuổi mới lớn. Tôi không thể nào chịu nổi

những quy tắc của mẹ, và cảm thấy chán

nản vì mọi việc chẳng theo ý muốn của

mình. Tôi bỏ nhà ra đi với một cảm giác

tự do tự tại. Tôi đã thắng trong cuộc chiến

giữa hai mẹ con, và bây giờ tôi là ngƣời

làm chủ cuộc đời mình.

Tôi không biết đích xác mình đang đi

đâu, nhƣng tôi nghĩ bất cứ nơi nào cũng

tốt hơn ở nhà. Thế là, tôi lang thang hết

nhà đứa bạn này đến nhà đứa bạn khác

suốt nhiều tháng sau đó. Mỗi nơi tôi chỉ ở

đƣợc một thời gian ngắn vì ngƣời ta

không thể cứ chứa tôi mãi. Khoảng gần

một năm sau thì chẳng ai còn muốn thấy

mặt tôi nữa. Mà tôi còn có một bí mật,

hay ít ra tôi tƣởng đó là bí mật: tôi nghiện

ma túy khá nặng và thƣờng trộm đồ đạc ở

nhà bạn bè để bán lấy tiền mua thuốc.

Vậy là mƣời sáu tuổi, tôi trở thành một

thằng lang thang, không bạn bè, không

nhà cửa, và cũng chẳng có lòng tự trọng.

Tôi ngủ trong các buồng điện thoại công

cộng hay chui trong các thùng các-tông

để đƣợc khô ráo và ấm áp trong mùa

đông. Tôi đã từng nghĩ đến chuyện tự tử,

Page 2: So 130

2

trong đầu chỉ còn lại duy nhất một nỗi

thất vọng tràn trề. Tôi gầy rộc ngƣời đi vì

mất ngủ và vì thuốc. Nhƣng hễ càng thức

thì tôi càng cảm thấy tuyệt vọng, mà càng

tuyệt vọng thì tôi càng dùng thuốc. Và cứ

thế, nó trở thành một cái vòng lẩn quẩn

tồi tệ.

Tôi còn nhớ nhƣ in cái đêm tôi dừng lại

trƣớc cửa nhà bà chị. Lúc đó

là vào khoảng giữa mùa

đông, tôi đang sống ở thành

phố khác trong một căn nhà

bỏ hoang bẩn thỉu, đầy rác

rến và chuột bọ, và đã mƣời

ba ngày rồi tôi không ngủ.

Tôi cũng không biết mình

đã đến đó bằng cách nào, chỉ

biết rằng chị tôi đã cho phép

tôi ở lại khi thấy tôi đứng

ngay trƣớc cửa nhà chị. Tôi

cảm thấy bối rối và cả ngờ vực vì đã lâu

lắm rồi chẳng ai muốn nhìn thấy tôi xuất

hiện gần họ. Nhƣng đối với tôi, đó chẳng

phải là một quyết định khó khăn gì vì,

hoặc là tôi phải trở lại đƣờng phố, hoặc là

tôi có một nơi ấm áp để ngủ dù chỉ một

đêm. Tôi quyết định ở lại. Chị nhƣờng

cho tôi cái giƣờng của chị, và tôi nhanh

chóng chìm vào giấc ngủ.

Tôi tỉnh dậy, nhìn xung quanh và thấy

chị, tôi hỏi: "Mấy giờ rồi?"

"Chín rưỡi", chị trả lời.

"Vậy là em chỉ mới ngủ khoảng hai tiếng

hả?"

"À, thật ra thì hôm nay là thứ Năm, em

đến đây hôm Chủ nhật. Em đã ngủ suốt

bốn ngày rồi đó!"

Có thể chị tôi đã phát hiện ra điều gì bất

thƣờng ở nơi tôi nên đề nghị tôi ở lại bao

lâu tùy thích. Thế là, tôi ở đó với chị và

bạn trai của chị và… vẫn tiếp tục sử dụng

ma túy. Nhƣng rồi tình trạng của tôi ngày

càng tồi tệ thêm, ngày nào tôi cũng cần

có thuốc, tôi căm ghét ngay

chính cả bản thân mình. Tôi viết

trong nhật ký tình trạng nghiện

ngập của mình và rằng tôi

không thể dừng lại. Đau đớn là

cảm giác duy nhất mà tôi còn

cảm nhận đƣợc. Tôi đã đè nén

cảm xúc của mình bằng ma túy

quá lâu đến nỗi giờ đây tôi

chẳng còn biết cảm xúc là gì, kể

cả nỗi sợ hãi. Tôi ƣớc mình chết

quách đi cho xong. Tôi chán

nản, thất vọng, sống mà không

có động lực, mục đích, lòng tự trọng,…

trong tôi chẳng còn bất cứ thứ gì tồn tại.

Một tối nọ, tiếng chuông điện thoại réo

lên làm tôi giật cả mình. Tôi nhấc máy và

nhận ra tiếng mẹ ở đầu dây bên kia. Tôi

sợ phải nói chuyện với mẹ. Bà nói bà biết

những khó khăn mà tôi đang gặp phải và

bà đã đọc cho tôi nghe bài thơ "Dấu chân

trên cát".

Thay vì dùng từ "Chúa trời" nhƣ trong bài

thơ, bà dùng từ "mẹ" thay thế. Bà nói bà

sẽ luôn ở bên khi tôi cần và sẵn sàng cùng

tôi vƣợt qua mọi khó khăn, trắc trở trong

cuộc đời. Cuối cùng, tôi đã hiểu mình thật

là dại dột khi đã đẩy mẹ ra khỏi cuộc đời

mình bằng một quyết định ngốc nghếch

Page 3: So 130

3

vào cái ngày mà tôi bỏ nhà đi hoang.

Tình yêu thƣơng của mẹ đã phá vỡ mọi

bức tƣờng ngăn cách. Tôi chỉ biết đứng

đó và khóc. Cuối cùng, tôi mới nhận ra

trên đời này còn có một ngƣời quan tâm

đến mình.

Tôi gác máy, cảm thấy có lỗi với chính

bản thân mình và với cả những nỗi đau

mà tôi đã gây ra cho ngƣời khác. Tôi cảm

thấy bối rối, không biết phải làm gì.

Trong một phút, tôi còn

cảm thấy sung sƣớng vì

biết mẹ vẫn luôn dành tình

yêu thƣơng cho mình;

nhƣng một phút sau đó,

tôi lại cảm thấy sợ hãi.

Tôi nhìn thấy con dao trong ngăn kéo, tôi

cầm nó lên và rồi cái cảm giác êm ái chợt

đến, tôi thấy mình đƣợc giải thoát.

Tôi tỉnh dậy trong bệnh viện thấy mình

đƣợc băng bó, và mọi ngƣời: mẹ tôi, chị

tôi, cô bạn Emily, và cả các cô y tá đang

vây quanh mình. Tôi ở trong bệnh viện

suốt một tháng sau đó. Chỉ đến lúc này

tôi mới thực sự nghĩ đến việc cai nghiện

ma túy. Tôi học cách để trở lại với cộng

đồng, đƣợc gặp gỡ những ngƣời trƣớc

đây giống tôi giờ đã trở lại đời thƣờng và

biết rằng mình phải trải qua một chặng

đƣờng vất vả trƣớc mắt để làm lại cuộc

đời. Theo giới thiệu của họ, tôi quyết

định đến trung tâm cai nghiện. Tôi ở đó

10 tháng và bây giờ tôi đã có thể sống tự

lập một mình. Tôi đã tốt nghiệp trung học

và cảm thấy yêu mến cuộc đời này.

Trong tôi giờ đây đã có nhiều thay đổi,

thay đổi lớn lao là tôi cảm thấy yêu mến

bản thân và hài lòng với những việc mình

đang làm, và một điều quan trọng hơn là

tôi không còn nghiện nữa. Tôi đã lấy lại

lòng tự trọng và quen biết nhiều bạn bè

hơn. Mối quan hệ giữa tôi và mẹ rất tốt.

Hầu nhƣ ngày nào hai mẹ con cũng đều

nói chuyện với nhau. Tôi có công việc và

có những ngƣời bạn mà tôi yêu quý. Giờ

đây, tôi đã có đủ tự tin để nhìn mình

trong gƣơng và biết ơn vì mình đã tìm lại

đƣợc chính mình.

Suy gẫm :

Chúa đã tạo dựng nên con

ngƣời để mà Ngài yêu nhƣng

CON NGƢỜI lại tìm cách bỏ

đi để mà sống với ý riêng mình. Cũng vì

điều đó mà tự bản thân con ngƣời chuốc

lấy cho mình sự khổ sở bất hạnh vào bản

thân. Có ngƣời khổ sở về vật chất đời

này, có ngƣời thì về tinh thần bởi vì nếu

ai không có Chúa làm chủ của cuộc đời

mình thì ma quỷ sẽ cai trị và bởi ma quỷ

luôn mang bất hạnh đến cho ngƣời khác.

Chúa có một giải pháp, chính mình Chúa

đã gánh hết tội lỗi chúng ta trên thập tự

giá, và Ngài cũng gánh hết mọi gánh

nặng của chúng ta trong cuộc sống này

nữa. Lời Ngài kêu mời hết thảy mọi

ngƣời “Hỡi những kẻ mệt mỏi và gánh

nặng, hãy đến cùng ta, ta sẽ cho các

ngươi được yên nghỉ.” Hãy đến với Chúa

Jesus để Ngài đƣợc gánh hết mọi gánh

nặng cho bạn và làm mới lại đời sống bạn

Ban Biên Tập.

Page 4: So 130

4

LỊCH SỬ HỘI THÁNH TIN LÀNH

LỜI SỰ SỐNG VIỆT NAM

MOSCOW

Tuần qua Hội Thánh Chúa vui mừng kỷ

niệm 17 năm thành lập Hội Thánh. Nhân

dịp này chúng ta cùng nhau xem lại lịch

sử của Hội Thánh Chúa trong vòng 17

năm qua bằng hình ảnh để dâng lên Chúa

lời biết ơn Chúa.

Trƣớc năm 1992 rải rác có một số ngƣời Việt Nam

tin Chúa tại khắp liên bang xô viết.

Năm 1993 sau khi Liên Xô mở cửa, có nhiều đoàn

truyền giáo từ các nơi sang Nga truyền giáo, một số

ngƣời Việt Nam tin Chúa trong thời gian này.

Năm 1994 một số các anh chị em tin Chúa tại các

trƣờng đại học trong đó có các sinh viên trƣờng

nhạc đã gặp gỡ và bắt đầu nhóm lại chung với nhau.

Thời gian này một số các anh chị em sinh hoạt tại

trong một Hội Thánh Báp Tít nhƣng sau đó không

còn đƣợc nhóm lại vì đƣợc báp têm bằng Thánh

Linh và nói tiếng la.

Chính vì vậy Chúa Nhật ngày (4 tháng 9 năm 1994)

Chúa đã ban cho địa điểm nhóm mới, ngay trong

lòng ký túc xá trƣờng MEI, và một Hội thánh mới

tiền thân của Hội Thánh Tin Lành Lời Sự Sống tại

Mát-xcơ-va đã ra đời, với đức tin vào quyền phép

Đức Thánh Linh.

Page 5: So 130

5

Năm 1995, Mục sƣ của Trung tâm Thánh Kinh “Lời

Sự Sống”, Mục sƣ Carl Gustáp Severin đến dự

nhóm với cơ đốc nhân ngƣời Việt tại ký túc xá

trƣờng Đại Học Năng Lƣợng Mát-xcơ-va (MEI). Tại

buổi nhóm, mục sƣ đã nói tiên tri về việc Chúa sẽ

lập Hội Thánh Tin Lành Việt Nam tại Mát-xcơ-va

nhƣ lời Chúa phán trong sách Ma-thi-ơ 16:18b “Ta

sẽ lập Hội Thánh ta trên đá nầy, các cửa âm phủ

chẳng thắng được hội đó”. Bắt đầu từ đó Hội Thánh

Tin Lành Lời Sự Sống Việt Nam ra đời với cột mốc là

năm 1995. Mục sƣ Trần Mạnh Hùng là ngƣời đầu

tiên dẫn dắt nhóm.

Năm 1998, Hội Thánh Tin Lành Việt Nam đƣợc

Chúa dẫn dắt sát nhập vào Trung tâm Thánh Kinh

“Lời Sự Sống”

Năm 2007 Mục sƣ Trần Mạnh Hùng đƣợc Chúa kêu

gọi sang Đức hầu việc Chúa

Tháng 9 năm 2007, Mục Sƣ Vlađimia Samray đƣợc

Chúa kêu gọi dẫn dắt Hội thánh.

Trong năm này lần đầu tiên Hội Thánh Chúa hƣớng

đến truyền giảng cho nhiều ngƣời tại công trƣờng,

xƣởng may và tại các cánh đồng. Đã có hơn 3000

ngƣời tin Chúa từ năm 2007-2010 đến nay thì con số

đó đã hơn 4000 ngƣời.

Truyền giảng tại xƣởng may Vladimir hè năm 2007

Page 6: So 130

6

Tại công trƣờng Tây Nam Moscow tháng 12 năm

2007

Tại nhà kính Ramen

Tại cánh đồng Butovo

Tại xƣởng may Cherkyzop điểm nhóm I

Tại xƣởng may Cherkyzop điểm nhóm 2

Tại khu chuồng bò Ramen

Tại kalomna

Page 7: So 130

7

Tháng 6 năm 2011 Mục sƣ Nguyễn Minh Huê đƣợc

Chúa kêu gọi về miền nam Việt Nam hầu việc Chúa.

Tháng 4 năm 2012 Mục sƣ Vladimir Samray đƣợc

Chúa kêu gọi về Việt Nam phục vụ Chúa.

Tháng 5 năm 2012 Mục Sƣ Nguyễn Quang Hòa

đƣợc Chúa giao cho trọng trách dẫn dắt Hội Thánh

Lời Sự Sống Việt Nam.

Ban Biên tập

ĐỂ CHÚA NGÀI NHẬM LỜI.

Ðức Chúa Trời chẳng bao giờ thực hiện

đƣợc những công việc vĩ đại cửa Ngài

nếu không có đức tin cá nhân của bạn.

Kinh Thánh nói rằng Ðức Chúa Trời đối

xử với mỗi ngƣời chúng ta theo lƣợng

đức tin của chúng ta. Bạn có đức tin cho

dù bạn cảm thấy hay không cảm thấy.

Bạn có thể thử xem mình có đức tin hay

không, nhƣng khi bạn cần, đức tin có sẵn

ngay. Nó có sẵn để sử dụng, nhƣ hai cánh

tay; khi cần sử dụng bạn chỉ cần đƣa tay

ra và chuyển động. Tôi không cần cảm

thấy rằng hai cánh tay tôi đang đƣợc gắn

liền với hai vai để xác định cho tôi biết

rằng tôi có hai cánh tay.

Tuy nhiên có những cách để đức tin

hoạt động và liên kết bạn với Cha Thiên

Thƣợng đang sống trong bạn. Kinh Thánh

dạy rằng đức tin là sự biết chắc của

những điều mình đang trông mong, một

thực thể có giai đọan phát triển đầu tiên -

tức là thời kỳ ấp ủ trƣớc khi nó hình

thành đầy đủ và sử dụng có hiệu quả. Bây

giờ bạn có thể hỏi: "Cần yếu tố nào để

đức tin của tôi có thể sử dụng đƣợc?" Có

bốn bƣớc căn bản trong quá trình của thời

kỳ ấp ủ:

1. Thấy đối tƣợng rõ ràng trong trí

Trƣớc hết muốn sử dụng đức tin bạn

phải thấy đối tƣợng rõ ràng trong trí. Ðức

tin là thực thể của sự vật, những điều rõ

ràng mình đang trông mong. Nếu bạn chỉ

có một tƣ tƣởng mơ hồ về đối tƣợng của

mình, thì bạn chẳng bao giờ động chạm

đến Ðấng Trả Lời Cầu Nguyện đƣợc. Bạn

phải có một đối tƣợng rõ ràng cụ thể cho

đức tin.

Page 8: So 130

8

Một ngày kia, khi tôi đến giảng tại một

Hội Thánh bạn, bà vợ ông mục sƣ ở đó

mời tôi vào văn phòng mục sƣ. Ông mục

sƣ hỏi: "Mục sƣ Cho ơi! Ông có thể cầu

nguyện cho một phụ nữ ở đây đƣợc

không?"

Tôi hỏi: "Cầu nguyện về điều gì?"

- "Cô ta muốn lập gia đình, và

cô ta chƣa tìm đƣợc một ngƣời

chồng."

- "Nhờ ông mời cô ấy vào".

Một phụ nữ ngoài ba mƣơi còn

xinh đẹp bƣớc vào. Tôi hỏi:

"Chị đã cầu nguyện về vấn đề

lập gia đình bao lâu rồi?"

- "Đã hơn mƣời năm rồi".

- "Sao Ðức Chúa Trời lại

không trả lời vấn đề này dù đã mƣời năm

rồi. Chị cầu xin loại ngƣời chồng nào?"

Chị ta nhún vai: "Ðiều ấy thuộc quyền

của Chúa. Ngài biết tất cả".

- Ðó là lỗi của chị. Ðức Chúa Trời

chẳng bao giờ làm việc một mình cả.

Ngài hành động qua chị. Ðức Chúa Trời

là nguồn năng lực vô hạn, nhƣng Ngài chỉ

thực hiện qua những yêu cầu của chị. Bây

giờ chị có thực sự muốn tôi cầu nguyện

cho chị không?"

- "Dạ muốn".

- "Vậy, chị lấy vài tờ giấy trắng và một

cây bút rồi ngồi trƣớc mặt tôi." Chị ta

ngồi xuống và tôi nói: "Nếu chị viết

những câu trả lời cho câu hỏi của tôi, thì

tôi sẽ cầu nguyện cho chị. Câu số một:

Nếu chị thực sự cần một ngƣời chồng, thì

chị muốn chồng chị là ngƣời Á châu,

ngƣời da trắng hay da đen?"

- Ngƣời da trắng.

- Tốt, chị viết vào giấy. Câu số hai: Chị

muốn chồng chị là ngƣời cao hay thấp?

- Tôi…, tôi muốn ngƣời chồng cao ráo.

- Chị viết lời ấy vào. Câu số ba: Chị

muốn chồng chị là ngƣời mảnh khảnh,

đẹp trai hay một anh chàng mập mạp,

tròn trịa?

- Tôi muốn anh ấy mảnh khảnh.

- Hãy viết mảnh khảnh. Câu số bốn:

Chị muốn anh ta có thú tiêu khiển

nào?

- Ờ…, âm nhạc.

- Ðƣợc chị hãy viết âm nhạc.

Câu số năm: Chị muốn chồng chị

làm nghề gì?

- Giáo viên.

- Tốt, hãy viết giáo viên. Tôi hỏi

thêm vài câu nữa, rồi nói: "Bây

giờ chị đọc to những điều chị

viết". Vì vậy chị đọc từng điểm một từ số

một đến số mƣời, với giọng lớn tiếng.

Bây giờ tôi nói: "Hãy nhắm mắt lại. Chị

có thấy anh ta không?".

- Vâng tôi thấy rất rõ.

- Tốt chúng ta hãy gọi anh ta đến. Nếu

trí tƣởng tƣợng của chị không thấy chồng

chị thì rõ ràng chị không thể gọi anh ấy

đến đƣợc, vì Ðức Chúa Trời sẽ chẳng bao

giờ đáp lời. Chị phải nhìn thấy anh ấy

trƣớc khi bắt đầu cầu nguyện. Ðức Chúa

Trời không bao giờ nhậm những lời cầu

nguyện mơ hồ.

Vì thế chị quì gối xuống và tôi đặt tay

trên chị: "Lạy Chúa, bây giờ chị này biết

chồng của chị. Con thấy chồng của chị

ấy. Chúa biết chồng của chị ấy. Nhân

danh Chúa Jêsus Christ chúng con gọi

anh ấy đến".

- Chị ơi, chị đem tờ giấy này về nhà rồi

dán trên gƣơng soi mặt. Mỗi tối, trƣớc khi

đi ngủ chị đọc lớn mƣời điểm này, và mỗi

sáng khi thức dậy chị lại đọc lớn mƣời

Page 9: So 130

9

điểm ấy nữa và hãy cảm tạ Chúa vì Ngài

đáp lời.

Một năm trôi qua, và tôi có dịp trở lại

giảng tại vùng đó. Bà vợ mục sƣ sở tại

gọi điện thoại cho tôi: "Thƣa mục sƣ, trƣa

nay tôi mời ông đến dùng cơm với chúng

tôi đƣợc không?"

- "Vâng, cám ơn bà", vì thế tôi đến ăn

trƣa với họ.

Lúc vào bàn ăn bà ấy nói: "Cô ấy đã lập

gia đình rồi! Cô ấy lập gia đình rồi".

- "Ai lập gia đình vậy?"

- "Mục sƣ còn nhớ đến cô gái mà mục

sƣ cầu nguyện cho không?

Ông đã yêu cầu cô ấy viết

mƣời điểm đó. Cô ấy lập gia

đình rồi!"

- "Vâng tôi nhớ ra rồi. Có

việc gì xảy ra vậy?"

- "Trong kỳ hè, có một giáo viên âm

nhạc cùng với ban nhạc bộ tứ đến thăm

Hội thánh này và tổ chức một tuần lễ tập

hát những bài phục hƣng. Anh ta là một

ngƣời độc thân và tất cả những thiếu nữ

đều yêu mến và say mê anh ta. Họ cũng

muốn hẹn hò tìm hiểu, nhƣng anh lại bị

cô gái đứng tuổi kia thu hút. Anh quấn

quít bên cô và ngỏ lời cầu hôn trƣớc khi

rời nơi đó. Dĩ nhiên là cô đã nhận lời.

Hôn lễ tổ chức thật trọng thể và vào ngày

cƣới, mẹ cô lấy tờ giấy viết mƣời điểm ấy

ra đọc lớn cho mọi ngƣời nghe rồi bà xé

bỏ.

Việc này xảy ra nhƣ một câu chuyện

tiểu thuyết, nhƣng thực tế nó là vậy. Tôi

muốn nhắc nhở cho bạn điểm quan trọng

này: Ðức Chúa Trời ở trong bạn, Ngài

không thực hiện độc lập bất cứ điều gì

liên hệ đến cuộc đời bạn. Ngài chỉ thực

hiện qua những gì bạn suy nghĩ, qua

những gì bạn tin; vì vậy, hễ khi nào bạn

muốn nhận sự đáp lời của Ðức Chúa

Trời, hãy cầu xin những đối tƣợng rõ rệt

trong tâm trí.

Ðừng nói: "Chúa ơi, xin ban phƣớc cho

con, xin ban phƣớc cho con!" Bạn có biết

trong Kinh thánh có bao nhiêu phƣớc

hạnh không? Trên tám ngàn lời hứa. Nếu

bạn nói, Chúa ơi ban phƣớc cho con, thì

Ðức Chúa Trời sẽ hỏi: "Trong tám ngàn

lời hứa đó, con muốn loại phƣớc hạnh

nào?" Vì vậy phải xác định rõ ràng. Hãy

lấy bút ra rồi viết những điều mình muốn,

phải trông thấy một cách rõ

ràng.

Tôi luôn luôn cầu xin

Ðức Chúa Trời phục hƣng

cho Hội thánh tôi theo con

số rõ ràng. Năm 1960, tôi

bắt đầu cầu nguyện: "Chúa ơi, xin cho

Hội thánh chúng con mỗi năm phát triển

đƣợc một ngàn tín hữu". Cho đến năm

1969, mỗi năm Hội thánh chúng tôi có

thêm một ngàn thuộc viên.

Nhƣng đến năm 1969, tôi thay đổi

chiều hƣớng suy nghĩ, tôi tự nhủ: "Nếu

Ðức Chúa Trời có thể ban cho Hội thánh

này mỗi năm một ngàn tín hữu, thì tại sao

chúng ta không khởi sự cầu nguyện:

"Thƣa Cha, xin cho chúng con mỗi tháng

một ngàn tín hữu".

Ban đầu Chúa cho 600, kế đó có tháng

Ngài lại cho hơn một ngàn. Ðến cuối

năm, chúng tôi có hơn mƣời hai ngàn

ngƣời gia nhập vào Hội thánh. Năm nay,

chúng tôi nâng mục tiêu lên cao hơn,

chúng tôi nâng dần từ mƣời lăm ngàn

ngƣời rồi lên hai mƣơi ngàn ngƣời, cứ thế

mà xin tăng thêm. Nếu bạn có một lời cầu

Page 10: So 130

10

xin xác định rõ, nếu bạn thực sự trông

thấy điều đó rõ ràng, bạn sẽ nhận đƣợc.

Trƣớc khi đặt nền móng để xây dựng

nhà thờ vĩ đại chứa mƣời ngàn ngƣời này,

tôi đã thấy ngôi nhà thờ ấy trong trí tƣởng

tƣợng của tôi. Tôi bƣớc đi hàng trăm lần

trong ngôi nhà ấy và tôi cảm nhận đƣợc

Thánh Linh đang vận hành trong đó. Tôi

thấy đƣợc vẻ huy hoàng của nhà thờ ấy

và nó gây xúc động lòng tôi. Bạn phải

thấy điều mình xin một cách rõ ràng và

sống động đến nỗi nó phải chuyển động

cả tình cảm của bạn. Nếu

bạn không thực hành qui

luật đức tin này, bạn chẳng

bao giờ nhận đƣợc sự đáp

lời cho mỗi yêu cầu của bạn.

Bây giờ tôi đã nhìn thấy rõ

những điều mình cầu xin.

Tôi thấy mục tiêu mình cầu xin rõ ràng

đến nỗi tình cảm của tôi cũng yêu thích

điều đó. Ðiều kiện đầu tiên này phải đƣợc

thỏa mãn.

2. Phải có lòng ham muốn mãnh liệt

(Have a Burning Desire)

Ðiểm thứ hai, nếu bạn có một bức tranh

sinh động rồi, thì bạn phải có lòng ham

muốn mãnh liệt về những mục tiêu ấy.

Nhiều ngƣời cầu nguyện không có chủ

định: "Lạy Chúa, xin đáp lời cầu nguyện

của con", rồi trƣớc khi rời khỏi ghế nhà

thờ ngƣời ấy quên hết tất cả những gì

mình cầu nguyện. Lời cầu nguyện đó

chẳng bao giờ mang đến đức tin và động

chạm Ðức Chúa Trời. Bạn cần phải có

một sự khao khát bùng cháy.

Châm ngôn 10:24 chép, "Kẻ công bình

sẽ được như ý mình ước ao". Thi thiên

37:4 chép: "Hãy thỏa lòng nơi Ðức Giê

hô va; Ngài sẽ ban cho con mọi điều lòng

mình ao ước". Bạn phải có một sự ao ƣớc

thiết tha về mục đích đó, và cứ giữ sự ao

ƣớc đó cho đến khi mục đích đó đƣợc

hoàn tất.

Tôi bắt đầu chức vụ vào năm 1958,

trong linh hồn tôi có một ƣớc vọng mãnh

liệt, mong ƣớc xây dựng một nhà thờ lớn

nhất tại Triều Tiên. Lòng mong ƣớc thiết

tha đến nỗi tôi sống với điều ấy, đi ngủ

với điều ấy và bƣớc đi trong điều ấy. Bây

giờ sau hai mƣơi năm (1978), ngƣời ta

nói rằng nhà thờ tôi xây dựng

là nhà thờ lớn nhất thế giới.

Bạn phải có một lòng khao

khát nóng cháy trong lòng.

Nếu chƣa có, bạn trông đợi và

cầu xin Chúa truyền lòng

khao khát của Ngài vào lòng

bạn. Chúa không thích loại ngƣời hâm

hẩm, Ngài đặc biệt thích ngƣời nóng sốt;

nếu bạn có lòng ƣớc muốn nóng sốt, bạn

sẽ nhận đƣợc điều mình xin.

3. Cầu xin xác quyết (Pray For

Assurance):

Ðiểm thứ ba, bạn phải có sự chắc chắn

hay sự bảo đảm. "Sự chắc chắn"

(substance) trong tiếng Hy Lạp là

"hupostasis". Chữ này trong tiếng Anh có

nghĩa là "chứng thƣ - title deed" hay là

một giấy tờ hợp pháp (legal paper). Khi

bạn có một mục đích rõ ràng, và sự khát

khao này bùng cháy trong lòng bạn đến

điểm sôi sùng sục, bạn hãy quì gối xuống

cầu nguyện cho đến khi bạn nhận một sự

xác quyết, mựt sự bảo đảm.

Khi tôi hƣớng dẫn một buổi nhóm tại

Hạ Uy Di (Hawaii), có một phụ nữ ngƣời

Nhật đến hỏi tôi phải cầu nguyện bao lâu

Page 11: So 130

11

mới nhận đƣợc sự xác quyết này. Tôi nói

rằng có khi chỉ cần một phút nếu lòng bà

bình an và xác quyết về điều đó thì không

cần cầu nguyện lâu hơn. "Nhƣng"! tôi nói

với bà: "có khi phải cần hai phút, hai giờ,

hai tuần, hai tháng hay hai năm, nếu kéo

dài thời gian, bà phải cứ tiếp tục cầu

nguyện cho đến khi biết chắc".

Ngƣời Tây phƣơng thƣờng ràng buộc

những vấn đề của cuộc sống theo thời

khóa biểu. Mọi việc xảy đến đều vội

vàng, hối hả. Chẳng bao lâu, họ mất

cả thì giờ gần gũi với gia đình và

bạn bè, ngay cả mất luôn thì giờ

trông đợi Chúa. Mọi việc đều ở trong

tình trạng khẩn trƣơng: ăn sáng

vội vàng, ăn thức ăn đông lạnh, chọn

những thức ăn ít mất thì giờ, năm phút

là phải xong ngay. Vì vậy lúc đến nhà

thờ dƣờng nhƣ họ cầu nguyện: "Chúa ơi,

trả lời cho con nhanh lên. Con không có

thì giờ - năm phút thôi nghe Chúa - nếu

Chúa không trả lời nhanh đƣợc, xin Ngài

quên điều đó đi". Họ chẳng chờ đợi Chúa

gì cả.

Tôi đƣợc mời đến giảng tại một buổi

nhóm tối tại một nhà thờ ở Alamaba.

Buổi thờ phƣợng bắt đầu lúc 7 giờ, những

lời thông báo và phần ca nhạc mở đầu

chiếm đến gần hai giờ; tôi ngủ gục khi

ngồi ở đó. Mọi ngƣời bắt đầu mệt mỏi, và

vị mục sƣ sở tại đến nói với tôi: "Mục sƣ

Cho Yonggi, xin ông giảng cho chúng tôi

mƣời phút thôi. Tối nay, có một chƣơng

trình truyền hình thật hay sắp chiếu, vậy

xin ông chỉ nói mƣời phút". Tôi từ Triều

Tiên đến đây theo lời mời này để chỉ nói

trong vòng mƣời phút! Trong một hội

thánh nhƣ thế, bạn không thể nào có

phƣớc hạnh của Chúa một cách trọn vẹn

đƣợc. Hội thánh nào có sự chờ đợi Chúa

lâu dài, có sự ngợi khen cảm tạ Chúa,

cũng nhƣ có sự giảng dạy Lời Ðức Chúa

Trời nhƣ ngƣời làm công không chỗ trách

đƣợc, hội thánh đó sẽ xây dựng đƣợc đức

tin. Và bạn phải chờ đợi Ðức Chúa Trời

cho đến khi bạn biết chắc chắn.

Khi chúng tôi cần năm triệu đô-la để

xây dựng ngôi nhà thờ đã đƣợc ký hợp

đồng, tôi có một khải tƣợng rõ ràng,

một mục đích dứt khoát và một sự

ham muốn mãnh liệt trong việc

xây cất ngôi nhà thờ lớn chứa

mƣời ngàn ngƣời. Nhƣng lòng tôi

đầy sợ hãi. Tôi bị dao động, sợ sệt

và không có sự xác quyết. Tôi giống

nhƣ con thỏ bị dọa, và năm triệu đô-

la ấy cao sừng sững nhƣ ngọn núi

Everest - núi cao nhất thế giới. Ðối với

những ngƣời ngoại quốc giàu có, năm

triệu đô-la chỉ là một số tiền nhỏ; nhƣng

đối với những ngƣời Triều Tiên, một triệu

đô-la đã là mốt số tiền quá lớn. Vì vậy tôi

bắt đầu cầu nguyện nhƣ một ngƣời sắp

chết. Tôi nói: "Chúa ơi, bây giờ họ bắt

đầu công tác. Nhƣng con vẫn chƣa có

một sự xác quyết nào. Con không biết lấy

đâu ra số tiền khổng lồ đó".

Tôi bắt đầu chiến đấu vật vã. Một tháng

trôi qua, tôi vẫn không có sự bình an và

không có sự bảo đảm nào. Tháng thứ hai

cũng trôi qua và tôi cầu nguyện đến nửa

đêm. Tôi nhảy xuống khỏi giƣờng, đến

một góc phòng và khóc, tuôn đổ lòng

mình ra trƣớc mặt Ðức Chúa Trời. Vợ tôi

tƣởng rằng tôi mất trí, nhƣng tâm trí tôi

vẫn còn trong sáng. Tôi đứng dậy, không

suy nghĩ, mà vẫn lo lắng đến năm triệu

đô-la.

Page 12: So 130

12

Tôi vẫn cầu nguyện nhƣ thế trong ba

tháng, một buổi sáng vợ tôi gọi: "Mình

ơi, mời anh ra ăn sáng". Khi tôi bƣớc ra

khỏi phòng, vừa mới ngồi trên ghế, thình

lình cửa thiên đàng mở ra và những

phƣớc hạnh không thể tả xiết của Chúa

tuôn đổ vào lòng tôi! Chứng thƣ này, sự

biết chắc và sự xác quyết đƣợc truyền vào

linh hồn tôi. Thình lình tôi xô cái ghế

nhảy ra khỏi chỗ và hét lớn: "Tôi đã nhận

đƣợc rồi! Tôi đã nhận đƣợc rồi! Ô, tôi đã

nhận đƣợc rồi!"

Vợ tôi vội vàng từ trong bếp chạy ù ra,

khi tôi nhìn nàng thấy

mặt nàng tái xanh không

còn chút máu. Vợ tôi

hoảng sợ nắm lấy tay tôi

và nói: "Mình ơi, sao

vậy? Mình có bình tĩnh

không chứ? Ngồi xuống đây".

- "Tôi đã nhận đƣợc rồi!" Tôi trả lời.

- "Anh đã nhận đƣợc cái gì chứ?"

- "Năm triệu đô-la", tôi xác nhận mạnh

mẽ.

- "Thôi mình thật sự mất trí rồi. Mất trí

rồi!" cô ta nói.

- "Nhƣng em à, anh đã nhận năm triệu

đô-la ấy vào trong con ngƣời anh. Bây

giờ nó đang lớn dần đây! Ồ, nó đang phát

triển!" Thình lình năm triệu đô-la ấy biến

thành hòn sỏi nhỏ nằm trong lòng bàn tay

tôi. Tôi cầu nguyện với sự xác quyết. Ðức

tin của tôi duỗi dài ra và tôi chộp lấy năm

triệu đô-la ấy. Nó thuộc về tôi.

Tôi đã có sự tin quyết, và một khi bạn

đã có biết chắc một chứng thƣ, giấy tờ

hợp pháp dù bạn thấy những điều ấy hay

chƣa, thì những điều hợp pháp ấy chắc

chắn đến tay bạn vì nó đã thuộc về bạn

cách hợp pháp. Vì thế bạn phải cầu

nguyện cho đến khi nhận đƣợc sự đảm

bảo này.

Đầu năm nay tôi cầu nguyện và Chúa

ban cho tôi sự xác quyết sẽ có 50 ngàn tín

hữu trong Hội thánh của tôi. Vì vậy tôi

công bố điều ấy và lòng tôi trông thấy 50

ngàn tín hữu. Những tín hữu ấy ở trong

tôi, cứ lớn lên nhƣ khải tƣợng đang lớn

lên trong tôi, tƣơng tự nhƣ thể bên ngoài

vẫn có sự lớn lên. Ðây là bí quyết: hãy

cầu nguyện cho đến khi ban nhận đƣợc sự

xác quyết, sự biết chắc, sự bảo đảm.

4. Phải nói thành lời (Speak

The Word):

Ðiểm thứ tƣ, bạn phải chứng

tỏ bằng chính đức tin của bạn.

Kinh thánh nói Ðức Chúa Trời

kêu ngƣời chết sống lại. Ðiều

này có nghĩa là Ngài thực hiện phép lạ

gọi "những sự không có nhƣ đã có".

Phép lạ không xảy đến do sự chiến đấu

mù quáng. Có những qui luật trong lĩnh

vực thuộc linh và bạn có những nguồn

năng lực bất tận trong lòng bạn. Ðức

Chúa Trời đang nội trú trong bạn; nhƣng

Ngài chỉ hành động qua cuộc đời bạn.

Ðức Chúa Trời sẽ cộng tác với bạn để

hoàn thành những công việc vĩ đại. Ðấng

Hằng Hữu, Ðức Giêhôva, không hề thay

đổi, nhƣng trƣớc một con ngƣời thay đổi,

Ðức Chúa Trời không hề bày tỏ chính

mình Ngài cho họ. Ðức Chúa Trời sử

dụng Môise, Giôsuê và những anh hùng

đức tin khác; nhƣng khi họ qua đời và

dân sự thối lui, Ðức Chúa Trời ngừng bày

tỏ quyền năng của Ngài.

Hôm nay Ðức Chúa Trời muốn bày tỏ

chính mình Ngài qua bạn cũng nhƣ Ngài

Page 13: So 130

13

đã bày tỏ chính mình Ngài qua Ðấng

Christ cách đây 2000 năm. Ngài vốn có

quyền năng y nhƣ trƣớc đây, và Ngài

đang lệ thuộc vào bạn. Tôi tuyên bố rằng

tôi có thể xây dựng một nhà thờ vĩ đại

chứa trên 10 ngàn ngƣời một cách dễ

dàng ở Mỹ, cũng nhƣ ở Ðức hay Nhật, vì

khải tƣợng về một ngôi nhà thờ không

phải xây dựng ở thế giới bên ngoài,

nhƣng bên trong một ngƣời nam hay nữ.

Ðiều gì đang hoài thai trong tâm trí và

lòng bạn sẽ ra đời trong hoàn cảnh của

bạn. Hãy canh chừng lòng và trí

bạn hơn bất cứ điều gì khác.

Ðừng tìm kiếm câu trả lời của

Ðức Chúa Trời qua một ngƣời

nào khác, vì sự đáp lời của

Ðức Chúa Trời đến với tâm

linh của bạn trƣớc và qua tâm

linh bạn sự đáp lời đến với hoàn

cảnh của bạn. Hãy công bố và nói những

lời xác quyết vì lời nói của bạn sẽ thực sự

ra đi và hành động. Ðức Chúa Trời phán

thì cả vũ trụ đƣợc tạo dựng. Lời nói của

bạn là những nguyên liệu để Ðức Thánh

Linh tạo thành sự vật. Vì vậy hãy nói ra,

vì điều này rất quan trọng. Hội thánh

ngày nay mất đi nghệ thuật “truyền

lệnh”. Chúng ta, những Cơ Ðốc nhân trở

thành những ngƣời ăn xin quanh năm vì

chúng ta cứ xin liên tục. Trên bờ Biển

Ðỏ, Môise cầu xin, "Lạy Ðức Chúa Trời,

xin giúp đỡ chúng con. Người Êdiptô

đang đến gần". Chúa quở trách ông:

"Hỡi Môise, tại sao ngươi kêu xin ta?

Hãy ra lệnh Biển Ðỏ sẽ rẽ làm đôi".

Có những lúc bạn phải cầu nguyện,

nhƣng có những lúc bạn phải ra lệnh.

Trong phòng riêng bạn phải cầu nguyện,

nhƣng khi ra chiến trƣờng bạn phải dùng

lời nói. Ðọc về cuộc đời Chúa Jêsus, bạn

thấy rằng Ngài luôn luôn truyền lệnh.

Ngài cầu nguyện suốt đêm, nhƣng khi

xuất hiện Ngài truyền lệnh cho ngƣời

bệnh đƣợc lành. Truyền lệnh cho biển

đang gầm thét phải yên lặng. Truyền lệnh

cho quỷ phải ra khỏi những ngƣời nó ám.

Các môn đệ của Ngài cũng làm y nhƣ

vậy. Phierơ truyền lệnh cho ngƣời què:

"Bạc vàng thì ta chẳng có, nhưng điều ta

có thì ta cho ngươi. Nhân danh Jêsus

Christ hãy bước đi!” Ðối với một phụ nữ

đã chết Phierơ truyền lệnh: "Hỡi Ðôca,

hãy trỗi dậy!" Phaolô truyền lệnh cho

ngƣời què ở thành Lystra "Hãy đứng

lên!" Ông đã nói lời sáng tạo. Kinh

thánh nói về sự chữa bệnh. Trong

sách Giacơ, Lời Chúa phán:

"Lời cầu nguyện có đức tin sẽ

cứu người bệnh". RÕ ràng là

Ðức Chúa Trời bảo chúng ta chữa bệnh,

vì vậy trong Hội thánh của tôi, tôi chữa

bệnh khi Ðức Thánh Linh hƣớng dẫn tôi.

Tôi chỉ đứng trƣớc mặt họ và công bố:

"Bạn đã đƣợc chữa lành rồi! Hãy trỗi dậy

và đứng lên". Tôi truyền lệnh có những

chứng bệnh khác phải lùi ra và hàng

chục, hàng trăm ngƣời nhận đƣợc sự chữa

lành.

Cách đây vài tháng, tôi tổ chức một

buổi nhóm ở một quốc gia phƣơng Tây.

Trong một buổi nhóm có khoảng 1500

ngƣời ngồi chật trong một phòng nhóm,

ngay trƣớc mặt tôi có một phụ nữ ngồi

trên một chiếc xe lăn. Bà cứ xoay vặn

ngƣời và quằn quại đến nỗi tôi cảm thấy

thất vọng. Tôi hỏi, "Chúa ơi, sao Ngài lại

để bà này trƣớc mặt con? Sau khi thấy bà

ấy con không thể thực hành đức tin

đƣợc". Vì thế trong khi giảng tôi cố

Page 14: So 130

14

không nhìn vào bà. Tôi quay hƣớng này

rồi thình lình lại quay sang hƣớng khác,

vì cảnh tƣợng ấy dƣờng nhƣ dội nƣớc

lạnh vào lòng tôi. Cuối bài giảng thình

lình Ðức Thánh Linh phán vào lòng tôi:

"Con hãy xuống đỡ bà ấy dậy". Tôi trả

lời, "Thánh Linh yêu dấu ơi, Ngài thực sự

muốn con đi xuống và đỡ bà ấy dậy sao?

Bà ấy đang xoay vần dữ quá, con nghĩ chỉ

có một mình Chúa Jêsus mới có thể đỡ bà

ta dậy. Con không dám đâu.

Con sợ lắm".

Nhƣng Ðức Thánh Linh

phán: "Con phải bƣớc xuống

và đỡ bà ấy dậy"

Tôi từ chối: "Không, con sợ

lắm".

Vì thế tôi bắt đầu kêu tên

những loại bệnh khác mà

Thánh Linh chỉ cho tôi trong

những ngƣời khác trừ bà này. Trƣớc tiên

một phụ nữ mù đƣợc chữa lành. Bà ta

kinh hãi khi tôi nói bà đƣợc chữa lành, bà

hét to lên và ngất xỉu khi mắt bà đƣợc mở

ra. Rồi tiếp cả phòng nhóm nhiều ngƣời

đƣợc chữa lành. Tôi cứ tiếp tục công bố

sự chữa lành nhƣng Thánh Linh cũng cứ

nhắc nhở tôi, "Hãy đi xuống và đỡ bà ấy

dậy". Tôi trả lời "Cha ơi, bà ấy xoay vần

dữ quá và con rất sợ".

Cuối giờ thờ phƣợng, khi ông mục sƣ

sở tại mời cả hội chúng đứng dậy hát bài

kết thúc, tôi bƣớc xuống và nói nhỏ trong

tai bà ấy để không ai có thể nghe tôi nói,

"Bà ơi, nếu bà muốn, bà có thể bƣớc ra

khỏi chiếc ghế ấy". Rồi tôi đứng lên và

bắt đầu đi khỏi đó. Khi quay lại, tôi thấy

mọi ngƣời đang reo vang và vỗ tay, vì

ngƣời đàn bà ấy đã nhảy ra khỏi xe lăn

tay và bắt đầu đi vòng quanh tòa giảng.

Tôi thấy mình ngu xuẩn vì nếu tôi đỡ bà

ta dậy lúc bắt đầu, chắc tôi đã mang

Thiên Đàng xuống buổi nhóm đó, nhƣng

tôi đã sợ sệt. Nhiều ngƣời đến hỏi tôi làm

sao tôi nhận đƣợc ân tứ đức tin hay ân tứ

chữa bệnh đó. Nhƣng tôi đã dò xét trong

nơi sâu thẳm của lòng mình, tôi chẳng

thấy ân tứ nào trong tôi cả. Tôi tin là Ðức

Thánh Linh, Ðấng ban cả chín ân tứ đang

ở trong tôi cũng nhƣ trong các bạn, đang

bày tỏ chính mình Ngài qua tôi.

Tôi chẳng có bất kỳ loại ân tứ

nào, chỉ có một mình Ðức Thánh

Linh có mà thôi, tôi chỉ làm một

việc là vâng lời Ngài và tin cậy

Ngài.

Nhƣ vậy tôi có loại ân tứ gì?

Ðó là thứ ân tứ dạn dĩ. Với ân tứ

mạnh dạn này chúng ta phóng

đức tin mình ra rồi Thánh Linh

sẽ theo sau chúng ta. Kinh thánh không

nói dấu kỳ phép lạ đi trƣớc các bạn, Kinh

thánh chép rằng dấu kỳ phép lạ sẽ đi theo

các bạn. Bạn phải đi trƣớc rồi dấu kỳ

phép lạ mới có thể theo sau. Hãy ở trong

luật của thời kỳ ấp ủ, suốt cuộc đời bạn sẽ

chứng kiến dấu lạ này sang dấu lạ khác

hiện ra trên con đƣờng đức tin của bạn.

Bạn sở hữu nguồn năng lực ở bên trong

bạn và bây giờ bạn biết những yếu tố cần

thiết trong thời kỳ ấp ủ làm cho đức tin

của bạn có thể sử dụng đƣợc. Hãy có một

mục tiêu và đối tƣợng rõ ràng. Hãy có

một hoài bão nóng cháy để đƣa điều ấy

lên đến điểm sôi sục, rồi hãy cầu nguyện

cho đến khi bạn có sự xác quyết, sự bảo

đảm. Kế đó hãy nói thành lời những gì

mình đã tin quyết.

Trích sách Đức tin năng động

Page 15: So 130

15

ĐỀ TÀI: ƢỚC MƠ.

Mục sư Nguyễn Quang Hòa.

Ƣớc mơ là 2 từ quen thuộc

đƣợc nhắc đến cùng thế hệ

trẻ. Ƣớc mơ là gì? Ƣớc mơ

làm đƣợc những gì? Ƣớc mơ

có cần cho chúng ta hay

không? Đức Chúa Trời có

ban ƣớc mơ của Ngài cho bạn? Bạn có giám

thực hiện ƣớc mơ đó?

Giô-sép là một chàng trai 17 tuổi, cha

là Y-sơ-ra-ên, mẹ là Ra-chên. Sinh ra trong

một gia đình đông con nhƣng Giô-sép đƣợc

cha mình yêu quí và điều này là một phần lý

do khiến các anh của Giô-sép ghen ghét.

Một phần khác là Giô-sép đƣợc Đức Chúa

Trời ban cho 2 giấc mơ nhƣng có chung một

ý nghĩa và ông nói với các anh, cha của

mình về giấc mơ đó.

Sáng thế ký 37:1-11 “1

Gia-cốp ở tại Ca-na-an là xứ mà cha

của ông đã tạm cư. 2 Đây là câu chuyện về

dòng dõi của Gia-cốp.

Bấy giờ Giô-sép ở tuổi mười bảy, thường

đi chăn chiên với các anh mình. Cậu kết bạn

với các con của Bi-la và Xinh-ba, hai vợ của

cha mình, và mách lại với cha những chuyện

không hay của họ. 3 Y-sơ-ra-ên thương yêu

Giô-sép hơn bất cứ người con nào khác vì

cậu là con muộn của mình, nên may cho cậu

một cái áo choàng dài tay nhiều màu sắc. 4

Khi các anh thấy cha thương Giô-sép hơn

họ thì sinh lòng ganh ghét, và không thể nói

năng tử tế với cậu được. 5 Một đêm kia, Giô-sép nằm mộng và

thuật lại cho các anh nghe nên họ càng thêm

ganh ghét. 6 Giô-sép nói: “Xin nghe em kể

giấc mộng mà em đã thấy: 7 Khi chúng ta

đang bó lúa ngoài đồng thì bó lúa của em

vươn dậy, đứng thẳng lên, còn những bó lúa

của các anh đều tụ họp chung quanh và cúi

rạp xuống trước bó lúa của em.” 8 Các anh

bảo: “Vậy mầy định cai trị chúng ta à? Mầy

sẽ thống trị chúng ta thật sao?” Họ càng

ganh ghét Giô-sép hơn vì giấc mộng và

những lời cậu nói. 9 Một lần khác, Giô-sép lại nằm mộng và

cũng thuật cho các anh. Cậu nói: “Em còn

một giấc mộng nữa. Em thấy mặt trời, mặt

trăng và mười một ngôi sao đều cúi rạp

xuống trước mặt em.” 10

Khi cậu thuật lại

giấc mộng đó cho cha và các anh mình nghe

thì cha cậu quở trách và nói: “Giấc mộng

con thấy đó có nghĩa gì vậy? Có phải cả

cha, mẹ, và các anh con đều phải cúi rạp

xuống trước mặt con không?” 11

Các anh

ganh ghét cậu, còn cha cậu lại ghi nhớ điều

đó."

Thử thách đầu tiên mà Giô-sép cần đối

diện để ƣớc mơ đƣợc thành lại là chính các

anh của mình. Sự thù ghét của các anh đối

Giô-sép đã khiến Giô-sép phải nếm trải sự

phản bội. Trong một lần đi đƣa cơm cho các

anh, Giô-sép đã bị các anh lém xuống giếng,

nhƣng cám ơn Đức Chúa Trời vì giếng đó

khô nên ông không chết. Khi biết Giô-sép

không chết, các anh lại bán ông cho các

ngƣời đi buôn. Gánh chịu đau thƣơng đó,

Giô-sép bắt đầu cuộc đời làm nô lệ của

mình. Giô-sép không oán trách và thù hận

các anh của mình dù cho họ đã khiến Giô-

sép phải lâm vào hoàn cảnh này. Giô-sép

yêu và kính sợ Đức Chúa Trời bởi vậy ông

Page 16: So 130

16

KHẢI TƯỢNG HỘI THÁNH

“ - Hãy trang bị cho dân sự ta lời đức tin.

- Chỉ cho họ vũ khí thuộc linh họ có.

- Dạy họ các sử dụng chúng.

- Và gửi họ vào chiến trường bách chiến-

bách thắng cho Chúa.”

( khải tƣợng của mục sƣ Ulf Ekman, Mục

sƣ trƣởng của dòng chảy Lời Sự Sống)

trung tín với ngƣời chủ của mình và đƣợc ơn

trƣớc mặt ngƣời chủ đó. Bởi vậy, ngƣời chủ

để cho Giô-sép cai quản tất cả gia tài và nhà

của mình.

Cuộc đời của Giô-sép dƣờng nhƣ đang

thành công, nhƣng ông lại phải đối mặt với

thử thách tiếp theo. Ngƣời vợ của ngƣời chủ

đã thƣơng mến và muốn đến lằm cùng Giô-

sép, nhƣng Giô-sép đã không làm điều đó và

chạy khỏi bà bởi sự kính sợ Đức Chúa Trời.

Bà ta lại vu oan với ông chủ là Giô-sép đã

cƣỡng hiếp bàvà thế là Giô-sép bị tống vào

ngục tối. Giô-sép vẫn tiếp tục gìn giữ tấm

lòng của mình trƣớc Đức Chúa Trời

nên cai ngục để cho ông cai quản tất

cả tù nhân. Trung tín với Đức Chúa Trời.

Và rồi cơ hội đến khi hai vị quan lớn của

vua Pha-ra-ôn thời đó tống vào ngục.

Giô-sép đƣợc trọng trách chăm sóc cho

hai vị quan này. Khi hai vị quan có giấc mơ

và không thể nào giải đƣợc thì Giô-sép đã

giúp đỡ. Ông chỉ xin hai vị quan này một

điều đó là khi ra khỏi ngục hãy nói với vua

rằng ông bị oan. Nhƣng khi ra khỏi ngục, vị

quan đƣợc giải nghĩa giấc mơ quên luôn

Giô-sép.

Làm ơn và dƣờng nhƣ không đƣợc

nhớ đến Giô-sép vẫn bƣớc tiếp trên con

đƣờng đời của mình để đạt đƣợc ƣớc mơ.

Một ƣớc mơ mà Đức Chúa Trời đã ban cho

ông, đặt trong lòng ông, giúp ông có mục

đích sống và vƣợt qua tất cả. Chờ đợi sự

thành tín của Đức Chúa Trời và câu trả

lời đến. Khi vua Pha-ra-ôn lằm mơ

nhƣng tất cả các vị quan tƣớng của

vƣơng quốc không ai giải đƣợc. Vị

quan đã đƣợc Giô-sép giải mộng chợt

nhớ đến Giô-sép, ông ta tiến cử Giô-

sép với vua và Giô-sép đƣợc đƣa vào

cung dự kiến vua. Giô-sép giải mộng

cho vua và vua nhận thấy Giô-sép

khôn ngoan nên đặt Giô-sép cai quản

vƣơng quốc của mình với địa vị chỉ

sau vua mà thôi. Sau đó, Giô-sép đã đƣợc

đoàn tụ với cả gia đình của mình trong

phƣớc hành của Đức Chúa Trời.

Giô-sép đã mất 20 năm trong khổ

nhục để ƣớc mơ của mình đƣợc thành. Bạn

có ƣớc mơ không? Bạn có khó khăn không?

Bạn có đang đối diện với nghịch cảnh

không? Bạn có ƣớc mơ mà Đức Chúa Trời

dành sẵn cho bạn. Trong sách Châm ngôn

29:18 có nói: “Ở đâu không có khải tượng,

dân chúng phóng túng, Nhưng phước cho

người biết tuân giữ luật pháp!” Phần lớn

những bạn trẻ ngày hôm nay sa vào

những tệ nạn xã hội bởi vì họ không có

ƣớc mơ và không giám trả giá cho ƣớc

mơ chân chính của mình. Họ đánh mất

mục đích, định hƣớng, ƣớc mơ của cuộc

sống. Chúng ta cần có ƣớc mơ và khao

khát làm thành ƣớc mơ đó. Ƣớc mơ

đƣợc thành phụ thuộc vào chính chúng ta.

Đức Chúa Trời đã từng ban cho bạn ƣớc mơ

nào chăng? Hãy dám sống, dám chết vì ƣớc

mơ đó. Hãy để ƣớc mơ giống nhƣ ngƣời mà

bạn yêu nhất, vật mà bạn đánh giá cao nhất.

Ghi lại bài giảng Vũ Việt Tiến.

MỪNG SINH NHẬT HỘI THÁNH

TRÒN 17 TUỔI

Chúa nhật 24-06-2012. Hội Thánh Lời Sự

Sống Việt Nam tại Mát-xcơ-va long trọng tổ

Page 17: So 130

17

chức lễ mừng ngày Sinh Nhật Hội Thánh 17

tuổi. Cám ơn Chúa đến dự có Mục sƣ trƣởng

Mát-Su-la tại Nga, Mục sƣ Sham-rai cùng

vợ Ms đi cùng, cộng thêm hơn 100 con cái

Chúa khắp nơi đổ về. Cái nóng mùa hè ở

Nga cộng thêm những chiếc áo đồng phục

mà Hội Thánh đã làm tặng anh chị em nhân

sự trong Hội Thánh đã làm bầu không khí

căn phòng nhóm trở nên nóng bỏng, mạnh

mẻ trong sự hầu viêc Chúa cũng nhƣ trong

sự hiệp một tràn ngập tình yêu thƣơng khiến

cho không một ai đến mà không cảm nhận

đƣợc điều này.

Thật cảm động khi đƣợc Anh Lƣơng Đức

Hà đại diện hội Thánh Lời Sự Sống Việt

Nam tại Nga, đọc những bức thƣ của Mục

sƣ Trƣởng HT Lời Sự Sống tại VN Mục sƣ

Phạm Tuấn Nhƣợng và Mục sƣ Nguyễn

Minh Huê tại Sài gòn gởi sang chúc Mừng

Sinh Nhật Hội Thánh cũng nhƣ những lời

động viên khích lệ con cái Chúa tại Nga mà

lòng chúng tôi cứ nghẹn ngào bởi tấm lòng

hầu việc Chúa và sự hy sinh của các Mục sƣ

là quá lớn để chúng tôi là ngƣời kế bƣớc cần

phải học hỏi.

Kế tiếp chúng tôi đƣợc xem lại những bức

ảnh thời kỳ đầu của Hội Thánh cũng nhƣ

những đoạn Video clip do ban thông tin

cung cấp mà chúng tôi càng thấy việc Chúa

làm một cách lạ lùng qua nhiều năm trên HT

của Ngài. Hội Thánh Lời Sự Sống tại Nga

đã có một ngôi nhà thuộc linh thật vĩ đại mà

qua đây đã có hàng trăm con ngƣời đƣợc

thay đổi họ có một đời sống đầy phƣớc

hạnh, cũng qua đây họ đƣợc huấn luyện, đào

tạo, và nhiều ngƣời đã trở về Việt Nam, họ

hầu việc Chúa một cách mạnh mẽ. Tạ ơn

Chúa nhiều lắm qua những những tấm lòng

dâng hiến hy sinh để rồi chính chúng tôi đây

là thế hệ kế bƣớc mới có đƣợc ngày hôm

nay.

Nhiều tiết mục của các ban nghành trong hội

Thánh đã góp phần cho buổi Sinh nhật Hội

Thánh trở nên vui nhộn và anh chị em gần

gủi với nhau hơn trong tình yêu của Đức

Chúa Trời.

Cám tạ ơn Chúa qua buổi Lễ Mừng Sinh

Nhật của Hội Thánh ngày hôm nay, lời Chúa

đã đụng chạm đến 13 tấm lòng, khi đƣợc

kêu gọi bƣớc lên tin nhận Chúa, họ không

một chút ngần ngại điều gì, họ đã mỡ lòng

ăn năn và đã tuyên xƣng niềm tin của mình

nơi Chúa Cứu Thế Jêsus, quyết dâng cuộc

đời mình cho Ngài. Cảm tạ Chúa nhiều lắm.

Chúng ta cùng xem một số hình ảnh về

buổi lễ

Mục sư Vladimir

Shamray cùng

Mục sư Nguyễn

Quang Hòa cắt

bánh mừng sinh

nhật

Mục sư trưởng

Hội thánh Lời Sự

Sống tại Nga

Mats-ola Ishoel

có lời chúc mừng

Hội thánh

Quang cảnh buổi lễ

Theo loisusong.net

Page 18: So 130

18

TRUYỆN NGẮN CHÚA JESUS VỀ

LÀNG

Tại buổi nhóm thờ phƣợng Chúa chiều chúa

nhật hàng tuần tại Nam Hà Nội, chúng tôi

đƣợc xem một đoạn Clip chiếu hình một

ngƣời phụ nữ gầy gò ốm yếu đang lần tƣờng

bƣớc đi và sau đó là lời làm chứng rằng đây

là ngƣời phụ nữ ốm liệt giƣờng đã 15 năm

qua đƣợc Chúa Jêsus chữa lành ngay sau lời

cầu nguyện của mấy con cái Chúa.Vài ngày

sau, chúng tôi có mặt tại gia đình ngƣời phụ

nữ ấy, để nghe, để nhìn, để rờ rẫm những

phép lạ Chúa làm. Thật ngợi khen Chúa:

Đấng sống và đầy quyền năng là Chúa Jêsus

của ngày hôm qua, hôm nay, và cho đến đời

đời không hề thay đổi.

Dẫn đƣờng chúng tôi là một cô gái tên Quý

(ở quên thƣờng gọi là Loan). Chia sẻ với

chúng tôi, Loan nói: “Lần trƣớc chúng cháu

đi xuyên Việt làm chứng về Chúa chú ạ. Từ

Bắc vào Nam, Sài Gòn, Bình Dƣơng, Vũng

Tàu và nhiều địa danh khác thích ơi là thích,

cháu có cảm giác nhƣ Chúa thúc dục chúng

cháu chạy để cho kịp đạt 63 tỉnh thành cho

Chúa vào năm 2014 này. Nhƣng đợt này

chúng cháu quyết định về quê theo sự cảm

thúc trong lòng chú ạ”.

Rồi cô cũng dẫn chúng tôi đến nơi chúng tôi

cần đến. Vừa bƣớc vào căn nhà quê, tôi

nhận ra ngay ngƣời phụ nữ hôm nọ trong

đoạn clip ngắn, tôi chủ động làm quen và trò

chuyện vui vẻ cùng chị. Chị nói: “Chúa

Jêsus ơi ngàn lần con cám ơn Ngài”. Một lúc

sau tôi phát hiện ra rằng đây không phải là

lời của riêng chị mà còn của cả con trai, con

gái và con dâu chị nữa. Chị tên là Đoan, chị

Phạm Thị Đoan sinh năm 1962, ngƣời vừa

đƣợc Chúa Jêsus, con trai của Đức Chúa

Trời Hằng Sống nhấc lên khỏi giƣờng bệnh,

cái giƣờng mà chị đã nằm liệt trên đó 15

năm qua và 5 năm lâm bệnh nữa. Nhƣ vậy

20 năm rồi chị đã qua biết bao tay thầy

thuốc, bác sỹ, bệnh viện, chùa chiền, bùa

ngải, ếm chú… Tiền thì hết mà bệnh lại

nặng thêm, con cái cứ việc dốc lòng phục

vụ: thôi thì từ cơm nƣớc, giặt giũ cho đến vệ

sinh cứ thay phiên mà làm không có cách

nào khác.

Chị rơm rớm nƣớc mắt tiếp tục giãy bày.

Hai mƣơi năm về trƣớc chị mới 29-30 tuổi

còn trẻ khoẻ, chồng chị cao to đẹp trai, mƣời

hai năm lấy nhau đã có ba mặt con, một cậu

trai, và hai cô con gái, đứa út lúc ấy mới bốn

tuổi, thời ấy vào cái tuổi của chị nhiều ngƣời

nằm mơ cũng không có đƣợc cái hạnh phúc

nhƣ gia đình chị. Đùng một cái, niềm hạnh

phúc gia đình chị nổ vỡ nhƣ bong bóng xà

phòng, cả anh và chị đều không tự bảo vệ

đƣợc hạnh phúc của mình. Cơn bệnh hiểm

nghèo đã chiếm hữu chị, quật ngã chị và phá

tan hạnh phúc gia đình chị. Con còn nhỏ, vợ

bệnh đã lâu, sức chịu đựng con ngƣời có

hạn, chồng chị cũng bất hạnh không kém gì

chị, buộc lòng anh phải ra đi. Nỗi đau bệnh

tật, nỗi đau chia tay nhƣ càng đè chị xuống,

chị nhƣ đang ở trong trũng bóng chết, lòng

chị cứ héo mòn khi không đƣợc chăm sóc

con mình mà chúng nó lại phải phục dịch

mình. Lòng héo hon thân thể cũng héo hon.

Đã bao năm nay ngƣời chị nhƣ bộ xƣơng

khô bọc vải.

Rồi chị nấc nấc, chị tiếp: “Cho đến hôm rồi

cái Loan và bạn nó đến, nói có Đức Chúa

Trời yêu thƣơng thế gian đã ban con một

của Ngài là Đức Chúa Jêsus xuống để tìm và

cứu những kẻ có tội, Ngài ban phƣớc và

chữa lành mọi ngƣời bị bệnh. Ngài đang ở

đây, Ngài muốn chữa lành cho cô... Rồi

chúng nó cầu nguyện cho tôi. Và tôi cảm

nhận có một sự bình an khác lạ, một sự nóng

ấm chạy lan toả khắp ngƣời tôi, rồi chúng nó

Page 19: So 130

19

đỡ tôi ngồi dậy, dắt tôi đi vài ba bƣớc và đến

hôm nay tôi đã quét đƣợc nhà. Sức khoẻ tôi

bình phục dần dần. Cám ơn Chúa đã chữa

lành tôi cách mau chóng”.

Tôi đã thấy sự sống mới trong chị, Chúa

Jêsus đã phục sinh chị. Cả nhà chị vui rộn

hơn tết, con trai, con gái, con dâu và các

cháu của chị cũng vui lắm, vui vì mẹ đƣợc

chữa lành, vui vì từ nay không còn phải

bƣng bô đi đổ nữa. Niềm vui này không chỉ

dừng ở nhà chị mà nó lan toả khắp cái làng

Bạch Đa, xã An Lâm, huyện Nam Sách của

tỉnh Hải Dƣơng vốn là vựa lúa của vùng

Châu Thổ Sông Hồng này. Nhiều ngƣời họ

tranh thủ đến thăm chị vừa xem có thật thế

không và họ đều thốt lên rằng: “Thât Chúa

Jêsus đã về làng”.

Ngày nay chị và các con chị, những con

ngƣời tin Chúa trong làng Bạch –Đa đang

nhóm lại để thờ phƣợng và biết ơn Ngài.

-Trên đƣờng trở về tôi tự nghĩ: Nếu chị

Đoan chƣa đƣợc nghe Tin lành, và tin vào

tin lành của Đức Chúa Trời thì chị vẫn cứ

nằm liệt trên giƣờng chờ chết! Nếu chị đƣợc

nghe tin lành và tin vào tin lành của Đức

Chúa Trời cách đây 20 năm thì chị đã không

phải nằm trên giƣờng bệnh từ đó đến nay!

-Ngoài chị Đoan, liệu còn chăng những con

ngƣời, những gia đình nhƣ chị và gia đình

chi? Hãy cầu nguyện cho chính mỗi chúng

ta để sẵn lòng ra đi vì Chúa vẫn hằng chờ

chúng ta trên khắp 63 tỉnh thành.

Hãy Chạy. Hãy Cháy. Việt-Nam nhất định

phải đƣợc cứu!

Hết thảy anh chị em trong Hội thánh Lời Sự

Sống hãy chạy vì khải tƣợng 10 năm đầu.

Hãy là những đốm lửa nhỏ tỏa sáng và sƣởi

ấm khắp các làng quê trên cả 63 tỉnh thành

Việt Nam. Quả thật Chúa Jêsus đã về làng

tôi. Cũng hãy mời Ngài đến ngôi làng của

bạn... - MS. Khổng Vũ Dũng -

LỊCH ĐỌC KINH THÁNH HẰNG TUẦN

Từ ngày 01/07 đến ngày 07/07

01. Châm ngôn 31, Cô-lô-se 4, 1Các vua 15-16

02. Thi-thiên 1, Ma-thi-ơ 1, 1Các vua 17-18

03. Thi-thiên 2, Ma-thi-ơ 2, 1Các vua 19-20

04. Thi-thiên 3, Ma-thi-ơ 3, 1Các vua 21-22

05. Thi-thiên 4, Ma-thi-ơ 4, 2Sử ký 20-21

06. Thi-thiên 5, Ma-thi-ơ 5, 2Các vua 1-2

07. Thi-thiên 6, Ma-thi-ơ 6, 2Các vua 3-4

LỊCH SINH HOẠT CỦA HỘI THÁNH

Lịch sinh hoạt từ ngày 01/07 – 07/07

Ngày CHƢƠNG TRÌNH

01/07

02/07 Cầu nguyện kiêng ăn tại Hội

Thánh ( Từ 13.00-18.00 )

CA ĐOÀN (18h30-20h30)

03/07 NHÓM TẾ BÀO

04/07 TẬP BAN NHẠC

05/07 Họp Ban Phục Vụ

06/07 TRUYỀN GIẢNG CÁC NƠI

07/07 13h30 : Thờ phƣợng với HT lớn

18h30: Hội Thánh Việt Nam

THỜ PHƢỢNG tại phòng nhỏ.

THÔNG CÔNG : Ban Biên Tập kêu gọi

các bạn gởi bài viết, lời làm chứng về

ơn phước Chúa và về những gì Chúa

ban cho trong thời gian qua về địa chỉ

Email [email protected] Hoặc

liên hệ với anh Huỳnh Trần Ngọc Hùng

SĐT: 8968 898 5238 tại Hội Thánh.

Chúng tôi gởi lời cảm ơn chân

thành đến quý con cái Chúa đã gởi bài

viết, lời làm chứng, lời cảm tạ về cho

chúng tôi trong thời gian vừa qua.

Nguyện Chúa sẽ ban ơn và thêm sức

trên quý vị luôn.

Page 20: So 130

20

GỞI CÁC BẠN THÂN HỮU

Nếu các bạn đọc tờ nội san này có sự

thôi thúc muốn tin nhận Chúa, hoặc bạn

đã nghe ai đó làm chứng và lòng muốn

tiếp nhận Chúa Jêsus làm Chúa làm chủ

đời sống bạn. Mời các bạn cầu nguyện

với Chúa theo nhƣ hƣớng dẫn sau :

"Kính Lạy Chúa Giê-Xu, con biết con

là người có tội, xin Chúa tha tội cho

con. Con tin cậy Chúa là Đấng duy

nhất có quyền cứu rỗi linh hồn con.

Con cảm ơn Chúa vì Ngài đã chịu chết

đền tội cho con, Ngài cũng đã từ cõi

chết sống lại để ban sự sống vĩnh cửu

cho con. Giờ đây con xin rộng mở tâm

hồn và đời sống tiếp nhận Ngài làm

Chúa Cứu Thế và Chúa của đời con.

Xin Chúa đổi mới lòng con và dìu dắt

con trên con đường theo Chúa suốt

đời con. Con thành kính tạ ơn Chúa

và cầu xin nhân danh Chúa Giê-Xu.

A-men."

Bạn thân mến! Bạn đã làm một

quyết định thật đúng đắn, xin hoan

nghinh và chúc mừng bạn trở thành con

cái Chúa. Mời bạn hãy mạnh dạn tìm

đến Hội Thánh Tin Lành gần nơi bạn

nhất để nhận sự giúp đỡ về học hỏi

Kinh Thánh.

Nếu bạn ở Moscow thì mời bạn hãy đến

với chúng tôi theo Địa chỉ : Yл. Павла

Корчагина, дом 2a hoặc gọi điện cho

chúng tôi theo số 8905 534 4475 để

đƣợc hƣớng dẫn thêm.

HỘI THÁNH TIN LÀNH LỜI SỰ

SỐNG VIỆT NAM MOSCOW

Địa chỉ :Yл.Павла Корчагина, дом 2a

Tel: 8905 534 4475.

Cách đi : Lên khỏi Метро Рижская, đi

bộ 50m đến bến Avtôbuýt số714, đi 5

bến, đến bến: 1-й Рижский переулок.

THỜ PHƢỢNG CHÚA VÀO CHÚA

NHẬT HẰNG TUẦN : 18:30 – 21:30

Thân mời mọi người đến với Hội

Thánh trong các buổi nhóm để cùng

nhau ca ngợi tôn vinh Chúa, chia sẻ

niềm tin, trò chuyện tâm tình, sinh

hoạt thờ phượng Chúa, nghe lời giảng

do các Mục sư đầy ơn chia sẻ. Rất vui

mừng được đón tiếp quý vị.

Về nội san:

Nội san MÙA GẶT phát hành nhằm

mục đích đáp ứng nhu cầu chia sẻ niềm

tin của các con cái Chúa trong Hội

Thánh, thông báo các tin tức trong Hội

Thánh, bày tỏ Tình Yêu, cung ứng nhu

cầu thông công lẫn nhau, nhằm giúp

cho con cái Chúa có một đời sống chiến

thắng và nhận đƣợc phƣớc hạnh từ

Thiên Chúa.

LƢU HÀNH NỘI BỘ