36
MT TRÁI TIM THÀO Pearl Buck Making Ebook Project BOOKAHOLIC CLUB

Mot trai tim tu hao - Pearl Buck full · mẹ cho Pearl Buck v ề M ỹ, h ọc t ại tr ường ðại h ọc Randolph Macon (ti ểu bang Virginia). Năm 1917 bà k ết hôn

  • Upload
    others

  • View
    7

  • Download
    0

Embed Size (px)

Citation preview

MỘT TRÁI TIM TỰ HÀO

Pearl Buck

Making Ebook Project

BOOKAHOLIC CLUB

Pearl Buck MỘT TRÁI TIM TỰ HÀO

2

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

• Tên sách: MỘT TRÁI TIM TỰ HÀO • Tác giả: Pearl Buck • Dịch giả: Viễn Nguyên • Nguyên tác: This proud heart • Nhà xuất bản: Lao ðộng • Năm xuất bản: 2001 • Số trang: 599 • Khổ: 13 x 19 cm • Giá tiền: 57.000 ðồng

ðánh máy: ðặng Mùi, Hoàng Kim, Thùy Ty, Quỳnh Tiên, Hà My, ðình ðình, Huyền Linh, Hồng Hạnh, Thuận Thiên

Kiểm tra: Quỳnh Trang, Thùy Ty Chế bản ebook: Thảo ðoàn Ngày thực hiện: 03/9/2011 Making Ebook Project #171 – www.BookaholicClub.com

Pearl Buck MỘT TRÁI TIM TỰ HÀO

3

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

MỤC LỤC

GIỚI THIỆU TÁC GIẢ

Chương I

Chương II

Chương III

Chương IV

Chương V

Chương VI

Chương VII

Pearl Buck MỘT TRÁI TIM TỰ HÀO

4

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

GIỚI THIỆU TÁC GIẢ

Pearl Sydenstricker Buck (26/5/1892 - 06/3/1973) tên khai sinh: Pearl Comfort

Sydenstricker; tên Trung Quốc: 赛珍珠 (Trại Chân Châu) là nữ nhà văn Mỹ ñoạt giải

Nobel Văn học năm 1938.

Pearl Buck sinh ở Hillsboro, West Virginia, là con một nhà truyền giáo người Mỹ. Sau khi ra ñời chưa ñầy 5 tháng, bà ñã ñược cha mẹ ñưa sang Trung Quốc sinh sống. Từ nhỏ và suốt cả cuộc ñời bà yêu mến và thích tìm hiểu cuộc sống của người dân Trung Quốc. Năm 15 tuổi, bà ñược gửi trọ học tại một trường dạy Anh văn ở Thượng Hải. Năm 17 tuổi, cha mẹ cho Pearl Buck về Mỹ, học tại trường ðại học Randolph Macon (tiểu bang Virginia). Năm 1917 bà kết hôn với một mục sư và theo chồng ñi truyền giáo tại miền Bắc Trung Hoa. Từ năm 1922, bà dạy ở ðại học Nam Kinh và Kim Lăng.

Năm 1925, Pearl Buck bắt ñầu viết cuốn tiểu thuyết ñầu tiên East Wind:West Wind (Gió ðông, gió Tây). Sau ñó hàng loạt tiểu thuyết nổi tiếng khác về ñề tài Trung Quốc ra ñời, như The Good Earth (ðất lành), Sons (Những người con trai), A House Divided (Một nhà chia rẽ), The Mother (Người mẹ), The Child Who Never Grew (ðứa trẻ không bao giờ lớn)... trong ñó tiểu thuyết The Good Earth ñược nhận giải Pulitzer năm 1931. Năm 1933,

Pearl Buck MỘT TRÁI TIM TỰ HÀO

5

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

bà ñược ðại học Yale tặng bằng Cử nhân Văn chương Danh dự. Năm 1938, bà ñược ðại học West Virginia và ðại học St. Lawrence trao tặng bằng Tiến sĩ Văn chương Danh dự. Năm 1938 Pearl Buck nhận giải Nobel vì các tác phẩm mô tả ñời sống nông thôn Trung Hoa một cách phong phú và xác thực. Sau khi nhận giải, Pearl Buck tiếp tục sáng tác rất nhiều, ngoài văn xuôi bà còn viết kịch, kịch bản phim, tiểu luận và sách cho thiếu nhi. Bà cũng là người ñã dịch Thủy Hử (All men are brothers) và một số tác phẩm văn học Trung Quốc sang tiếng Anh.

Trong Thế chiến thứ hai, Pearl Buck viết nhiều sách báo chính luận chống chủ nghĩa phát xít. Trong thập niên 1950, bà xuất bản một số tác phẩm về ñề tài gia ñình và xã hội Mỹ, kí bút danh I. Sedge. Năm 1951, Pearl Buck ñược bầu làm thành viên Viện Hàn lâm Nghệ thuật và Văn học Hoa Kỳ. Năm 1955, bà li dị chồng và tái giá với giám ñốc một hãng quảng cáo. Cuối ñời, bà quan tâm ñến ñề tài các nhà bác học nguyên tử buộc phải chế tạo vũ khí giết người hàng loạt. ðồng thời, bà tích cực tham gia các hoạt ñộng từ thiện, xã hội như: sáng lập ra tổ chức không vụ lợi Hiệp hội ðông Tây (The East and West

Association, 1941) nhằm truyền bá những hiểu biết giữa các dân tộc trên thế giới; cùng chồng lập nên tổ chức Căn nhà tình nghĩa (Welcome Home, 1949) giúp trẻ mồ côi; lập ra Quỹ Pearl S. Buck (The Pearl S. Buck Foundation, 1963) và tặng cho quỹ này 7 triệu ñô la. Bà mất năm 1973 tại Danby, Vermont (Mỹ).

Tác phẩm:

- East Wind:West Wind (Gió ðông, gió Tây, 1930), tiểu thuyết

- The Good Earth (ðất lành, 1931), tiểu thuyết

- Sons (Những người con trai, 1932), tiểu thuyết

- The First Wife and Other Stories (Vợ cả và những câu chuyện khác, 1933), tiểu thuyết

- All Men Are Brothers (Mọi người là anh em, 1933), bản dịch tiểu thuyết Thủy Hử

- The Mother (Người mẹ, 1934), tiểu thuyết

- A House Divided (Một nhà chia rẽ, 1935), tiểu thuyết

Pearl Buck MỘT TRÁI TIM TỰ HÀO

6

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

- A Home of Earth (Nhà tranh vách ñất, 1935), tiểu thuyết

- The Exile (Lưu ñày, 1936), tự truyện

- Fighting Angel (Thiên thần chiến ñấu, 1936), tự truyện

- This Proud Heart (Trái tim kiêu hãnh, 1938), tiểu thuyết

- Flight into China (Bay vào Trung Hoa, 1939), kịch

- The Patriot (Người yêu nước, 1939), tiểu thuyết

- Other Gods (Những thần minh khác, 1940), tiểu thuyết

- Dragon Seed (Hạt giống của rồng, 1942), tiểu thuyết

- The Spirit and The Flesh (Tinh thần và thể xác, 1944), tự truyện

- The Dragon Fish (Cá hóa rồng, 1944), tiểu thuyết

- Portrait of a Marriage (Chân dung một cuộc hôn nhân, 1945), tiểu thuyết

- Talk about Russia (Câu chuyện về nước Nga, 1945), tiểu luận

- Pavilion of Women (Gian riêng của phụ nữ, 1946), tiểu thuyết

- Poeny (Mẫu ñơn, 1948), tiểu thuyết

- Kinsfolk (Tình ruột thịt, 1949), tiểu thuyết

- The Angry Wife (Người vợ giận dữ, 1949), tiểu thuyết

- The Child Who Never Grew (ðứa trẻ không bao giờ lớn, 1950), tiểu thuyết

- The Hidden Flower (Cánh hoa e ấp, 1952), tiểu thuyết

- My serveral worlds (Thế giới của riêng tôi, 1954), tự truyện

- Imperial Woman (Người cung nữ, 1956), tiểu thuyết

- Letter from Peking (Lá thư từ Bắc Kinh, 1957), tiểu thuyết

Pearl Buck MỘT TRÁI TIM TỰ HÀO

7

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

- Voices in the House (Tiếng nói trong nhà, 1958), tiểu thuyết

- The Townsman (Người thành phố, dưới tên John Sedges, 1958), tiểu thuyết

- The Long Love (Tình yêu lâu dài, 1958), tiểu thuyết

- A Desert Incident (Một sự kiện ở sa mạc, 1959), kịch

- Command the Morning (Ra lệnh cho buổi sáng, 1959), tiểu luận

- Santan Never Sleeps (Satan không bao giờ ngủ, 1962), truyện phim

- Fairy Tales of the Orient (ðông phương huyền bí qua truyện cổ thần tiên, 1965), truyện thiếu nhi

- Time is now (Bây giờ là thời ñiểm, 1967), tiểu thuyết

- The New Year (Năm mới, 1968), tiểu thuyết

- The Three Daughters of Madame Liang (Ba người con gái của Lương phu nhân, 1969), tiểu thuyết

- The Promise (Hứa hẹn, 1943), tiểu thuyết

- Water Buffalo Children (Mục ñồng, 1943), truyện thiếu nhi

- One Bright Day (Một ngày ñẹp trời, 1950), truyện thiếu nhi

- The Christmas Ghost (Con ma ñêm Noel, 1966), truyện thiếu nhi

- The Kennedy Women (Những người ñàn bà trong gia ñình Kennedy, 1970)

- The Story Bible (Chuyện Kinh Thánh, 1971)

Pearl Buck MỘT TRÁI TIM TỰ HÀO

8

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

Chương I

“Susan Gaylord sắp lấy chồng”. Cô nghe các tiếng nói ấy rõ ràng như tất cả những gì chung quanh cô - các cây cối, chim chóc dọc con ñường rợp bóng băng qua khu rừng Lang Thang - ñang lặp lại với cô. Một con dế bé bỏng vội vàng của mùa xuân cũng réo lên các tiếng nói ấy. Và với giọng nhã nhặn, sâu lắng, Marc e dè ngỏ lời với cô: “Susan, em ñồng ý kết hôn với anh?”

Cô ñã ngờ ñấy chính là ngày giờ mà Marc lựa chọn. Không hề có ñiều chi bất ngờ kể từ cái ngày anh chàng cao lớn và nhút nhát ấy từ một trang trại bên cạnh ñến theo học lớp năm ở vùng này. Họ học cùng lớp, Susan luôn vui tươi, còn Marc thì dềnh dàng và rụt rè, thường lẫn trong ñám ñông, từ xa ñưa mắt quan sát cô. Ngay hôm ñầu, cô ñã nhận biết cái nhìn ấy.

“Em muốn lập gia ñình, em muốn thành hôn với anh”. Cô hơi ngả ñầu ra sau, run run ñáp lại. Cô cảm thấy hai bàn tay run rẩy ñặt trên vai mình. Thế là xong. Cô sẽ lấy chồng. Trong các ñiều cô mong muốn, lập gia ñình là ước nguyện hàng ñầu.

Anh kéo cô sát bên anh. Một cảm giác chưa từng hay biết lan toả khắp người cô, từ cái cơ thể hơi xương xẩu, dềnh dàng và to ngang ấy. Cô không ñến nỗi nhỏ thó hoặc mảnh dẻ như phần ñông các bạn gái khác, nhưng trong vòng tay anh cô cảm thấy dường như mình bé lại. Với cảm giác mới mẻ ấy, cô thấy dễ chịu, êm ả, không vì vậy mà bối rối, mặc dù anh ôm hôn cô say ñắm không muốn dứt. “Từ ngày ñầu hồi lớp năm, anh ñã từng mong ước”. Một giọng nói ngọt ngào thủ thỉ bên tại cô.

- Trong các trò chơi nhỏ ở sân trường, người ta ôm nhau, anh ñâu có chọn em. - Lời trách yêu của cô ñiểm một nụ cười tươi dễ thương.

- Anh ghét kiểu ñùa ấy. Anh muốn hôn nhau phải ñứng ñắn. - Với giọng nói ñanh nhưng vòng tay mềm mại, anh siết chặt cô, ngây ngất.

Họ nhìn nhau, hồi lâu im lặng. Cô tựa vào anh, mọi xao xuyến ñều tan biến. Cô có ñiều lo nghĩ, muốn biết rồi mình sẽ làm gì. Trước ñây thầy giáo già Kincaid dạy Anh Văn có nói với cô: “Susan, nếu em muốn, em sẽ viết văn ñược ñó”. Nhưng bố cô ñưa cô ñến nhà hát ở New York và cô lại mơ ước trở thành nghệ sĩ; nhiều năm cô thấy mình ra mắt trên

Pearl Buck MỘT TRÁI TIM TỰ HÀO

9

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

sàn diễn, rèn cho mình một tư chất cô vốn không có. Cô thấy có thể tạo lấy một tư chất như cô muốn; nhưng còn hai bàn tay, cô rất muốn sử dụng chúng. Cô ham thích cái cảm giác tiếp xúc với các loại vật liệu ñiêu khắc, thứ cô thấy có ñiều gì ñó xác thực hơn là âm nhạc mà bố dạy cho cô. Cô muốn tất cả. Cô còn muốn lấy chống và muốn sẽ có nhiều con, xây dựng một gia ñình êm ấm.

Cô cắt ngang các dòng suy nghĩ ñể nhớ lại niềm xúc cảm qua các ngón tay mình trong khi tạo hình cái ñầu em Mary. Ðối với cô, dường như các ngón tay ấy rất tinh tế và nhạy cảm. Trong niềm vui lâng lâng, cô gọi với: “Mary, em lại mà xem, chị có em ñây này...”.

Mary nhìn. Susan những tưởng em gái sẽ ngạc nhiên và âu yếm thốt lên. “Ðúng, ñúng là em, chị tài lắm!” Nhưng Mary dang tay bóp bẹp nó thành một mớ ñất nhũn méo mó, và vùng vằng bảo:

- Chị làm, thành ra em trông xấu xí lắm. Em ghét chị. - Nó khóc tấm tức, vụt bỏ ñi nơi khác.

Susan phật ý, không ñáp lại ñược, liền nhặt mẩu ñất nhào nặn lại, không ra một hình thù nào theo mong muốn. Tuy nhiên, các ngón tay của cô mách bảo với cô: “Vật thể cô vừa tạo ra chính là Mary, dù muốn hay không muốn.” Susan cảm thấy lòng hai bàn tay mình bừng bừng, các ngón tay mở ra và co lại với kỷ niệm ấy.

Ðứng ra xa hơn ñể nhìn anh, cô hỏi:

- Khi chúng ta cưới nhau rồi liệu anh có buồn không nếu em theo ñuổi nghệ thuật ñiêu khắc? ðương nhiên, em sẽ không ñể ảnh hưởng ñến cuộc sống của hai ta.

- Anh muốn em làm tất cả những gì em thấy thích thú. - Ðôi mắt xanh, sáng và hiền hậu biểu lộ một tâm trạng e sợ... - Sue, anh biết, anh không cùng một mặt bằng với em, gia ñình anh cũng không ngang tầm. Anh cũng thế, còn em là người con gái lịch sự nhất thành phố.

- Phi lý quá! Em chỉ là con gái một nhà giáo nghèo. - Cô cãi lại với giọng nói chân thành và duyên dáng. Bỗng cô thấy muốn ñồng thời bắt ñầu tất cả. Cô lại ôm hôn Marc, chớp nhoáng và nồng nhiệt, rồi vừa cười vừa nắm lấy bàn tay anh.

“Nào, chúng ta cùng chạy!” Cứ thế, cô băng rừng, gấp gáp trở về nhà.

Pearl Buck MỘT TRÁI TIM TỰ HÀO

10

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

Theo nhịp những bước chân hào hứng như thể có chắp cánh, cô tự bảo: “Ta sắp lấy chồng! Sắp thành lứa ñôi!”

Ông Gaylord nói với con gái:

- Ba không muốn con có chồng ở ñộ tuổi quá trẻ. Sau rồi sẽ ràng buộc.

- Con muốn..., ba ạ. - Susan thưa.

Mẹ cô không nói gì. Hai mẹ con ñang chăm chú may lược chiếc áo cưới, chỉ có hai người trong phòng, sau khi ñã cùng dọn dẹp bát ñĩa ăn sáng. Cô có cảm tưởng mẹ muốn nói chuyện với mình. Có thể là những câu nói gián tiếp ẩn ý không ñồng tình, bởi lẽ mẹ không hài lòng với chuyện thành hôn ấy.

Cách ñây không lâu, hôm ñầu tiên Marc ñến nhà thăm cô, bà Gaylord ñã tỏ thái ñộ, ñêm ấy, về phòng ngủ, Susan cảm thấy máu dồn lên mặt, xao xuyến mà không sao hiểu ñược. Mẹ ñứng sẵn trong buồng, khoác chiếc áo choàng len mặc trong nhà, tóc tết từng lọn nhỏ bó chặt quanh ñầu ñể qua hôm sau vẫn giữ ñược các nếp uốn.

- Susan, mẹ có ñiều muốn nói với con... - Bà bắt ñầu, với vẻ khổ sở.

- Có chuyện gì hả mẹ? - Susan hỏi, nhìn thẳng vào mặt mẹ.

- Mẹ thấy..., ở tuổi của con... - Susan biết mẹ ñang có ñiều bứt rứt, trong lòng nóng ran, tim ñập dồn dập.

- Con nghĩ ñến Marc? - Giọng hỏi nghe khô khốc. - Ðến bất cứ người ñàn ông nào sao?

- Mẹ ñừng lo. Marc và con không làm gì ñáng trách ñâu, con biết tự giữ mình.

- Vậy... con hiểu mẹ muốn nói gì... - Bà thở dài, rồi hơi gượng, mặt ửng ñỏ, bà hôn con gái, vội vã bước ra khỏi phòng, kéo lết chiếc dây ñể buộc ngang lưng quanh áo khoác.

“Ối dào!” - Dừng lại bên ngoài, mẹ thốt.

“Giải thoát rồi! Yên chuyện.” - Cô tự bảo.

Sáng nay, Susan mỉm cười tự chế giễu. Chiều hôm trước, cô vừa cười vừa nói với Marc: “Mẹ em cảm thấy cần phải bảo ban em, trong khi chúng ta ñã hứa hôn với nhau rồi”.

Pearl Buck MỘT TRÁI TIM TỰ HÀO

11

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

- Có quan hệ ñến anh ư? - Marc hỏi với thái ñộ trang nghiêm. - Qua chuyện này, anh nhớ lại hôm gặp bố em, ông cụ nhướng mày lên hỏi anh: “Tại sao cậu sẽ lấy con gái tôi, hả chàng trai?” Anh không sao ñáp lại ñược. Em biết ñó, anh ñã cắt ngang dòng thi hứng của ông.

Susan cười hồn nhiên:

- Mẹ em không hề bực mình ñâu. Chẳng qua mẹ muốn nói chuyện với em về cuộc sống ñó thôi.

- Quanh các chuyện ấy, là những ñiều thực tế ư? Anh lại có vẻ nghiêm trang, rồi cả hai cùng cười.

Ðang miên man, Susan nghe có tiếng mẹ hỏi:

- Con không thêm mấy ñường viền nhỏ ở cổ áo sao?

- Con ñã lược rồi.

Cô ñạp máy luôn một hơi, may một ñường dài ở ñuôi chiếc áo cưới, rồi dừng lại ướm thử.

Mẹ cô bảo, giọng nói như có chút luyến tiếc:

- Công việc con làm quả là có một dấu ấn riêng của con. Con làm quá nhanh, rất dễ nhầm lẫn. Nhưng con ñã thành công. Mẹ không hiểu sao con có thể quen thạo ñược như vậy?

- Chỉ cần cảm nhận ở các ñầu ngón tay là con biết ñược hay không ñược, mẹ ạ. - Susan ñáp.

Ấn tượng khó tả ấy về nỗi khát khao thực hiện một kế hoạch ñã thai nghén trong ñầu, ñối với cô rất quen thuộc. Nó xuất hiện nhân nhiều sự việc, khi cô ñang làm một cái gì ñó, như chạy một ñường viền, làm một chiếc bánh ngọt hoặc cắm hoa trong một chiếc lọ. Trong tâm tưởng, cô hình dung những gì thì hẳn nó là thế; các ngón tay cô sau ñó liền tạo dáng với sự chính xác, tài tình và nhanh nhạy. Susan mỉm cười với mẹ, nói thêm ñầy tự tin: “Con ñã tính may thật ñẹp chiếc áo cưới của con, mẹ ạ”.

Pearl Buck MỘT TRÁI TIM TỰ HÀO

12

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

Lẽ ra cô có thể ra hiệu mua. Bố cho một trăm ñô la và bảo: “Susan, hãy chọn theo ý thích của con. Tiền này là giá của gần hai mươi bài thơ. Chúa biết, thơ bán rẻ như bèo! Ba sung sướng nghĩ rằng thay vì công việc ba làm, anh bạn trẻ của con có sức lo toan làm ra những của cải mang một giá trị thực tế.” Bố Susan dạy văn học ở một trường phổ thông tại miền Ðông, ngay tại vùng ñất gia ñình ñang cư trú. Ðối với ông, làm thơ là việc làm thực tế, nhưng ông không thuyết phục ñược thân quyến, chẳng một ai trông vào ñồng tiền ông làm ra ñể chi phí trong cuộc sống hàng ngày.

Susan nhận một trăm ñô la của bố cho, xúc ñộng và biết ơn về ân tình ấy. Cô ñi xem cái áo cưới trưng bày ngoài phố. Càng quan sát cô càng thấy chiếc áo của mình rõ ràng sẽ khác hẳn các mẫu áo ñã có. Cô mua mấy thước sa tanh, không chọn màu trắng tinh nhạt nhẽo, ñể tạo cảm giác ấm áp. Cô bỏ thêm hai mươi ñồng, mua một số ñăngten vừa mắt cùng với loại tuyn mềm mại, nhẹ bồng bềnh như thể mây trôi.

- Cô có cần một mẫu cắt may không? - Người bán hàng hỏi.

- Không ạ, xin cảm ơn. - Cô ñáp.

Trong khi ñó, vạch các ñường cắt trên tấm vải phù hợp với hình dáng của mình, cô quên bẵng mình ñang gia công chiếc áo mới cho bản thân, tâm trí mãi hút theo một ý tưởng nào ñó sâu ñậm hơn nhiều. Cô cũng quên cả Marc. Cô ñang sáng tạo. Mỗi ñộng tác cứ thế lôi cuốn cô, dâng tràn trong cô một tổng thể hài hoà. Nhìn con gái ướm chiếc áo váy mới may lược từ vai xuống qua hai bên eo ñầy sức trẻ, mẹ cô không kìm ñược một hơi thở dài và lời xuýt xoa: “Mẹ chắc là ñẹp, xoè rất ñẹp!”

Susan liền hỏi: “Mẹ mệt?”

“Không ñâu”. Bà ñáp, mím chặt môi.

Trong căn gác xép sát mái thường dùng ñể phơi quần áo, không khí khá nóng bức. Bà kéo chiếc tạp dề trắng lau mồ hôi lấm tấm trên khuôn mặt tròn ñã nhăn nheo.

Tất cả ñang yên tĩnh. Susan bỗng thoáng nghe thấy một âm hưởng lạc ñiệu; nó phá vỡ trạng thái hài hoà ñang tràn ngập trong cô, như thể một con ong vò vẽ bay vù vù ñập vào tấm cửa kính. Cô ngẩng ñầu. Em Mary ñang chơi bản Consolation của Mendelssohn, chăm chú và chầm chậm, nhưng mỗi lần lại thay vào dấu thăng chủ chốt của giai ñiệu bằng một

Pearl Buck MỘT TRÁI TIM TỰ HÀO

13

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

dấu giáng. Susan lắng nghe, một chút ngập ngừng qua ñi nhưng cái dấu giáng ấy cứ ñập vào tai cô chan chát. Cô ñặt chiếc áo váy ñang may dở trên bàn, bước ra cửa...

“Có chuyện gì thế?” Mẹ cô hỏi. Susan không thể dừng lại, cần phải bảo Mary ñừng lẫn lộn dấu thăng với dấu giáng. Cô cảm nhận một mối e ngại thực sự, vội vàng ñi xuống, mở cửa phòng khách.

“Em Mary”, - Cô khẽ gọi. Ðối với cô em gái nhỏ hơn năm tuổi, lúc nào Susan cũng dịu dàng. Cô bé ñang ngồi trước ñàn piano, quay khuôn mặt mảnh mai với nước da bánh mật về phía chị, có ý dò hỏi; hai bàn tay nhỏ nhắn vẫn uốn cong trên các phím ñàn.

“Em yêu... Em có muốn chị chỉ cho không?” Susan ra hiệu cho Mary tránh chỗ; cô ngồi vào chiếc ghế con. Ðiệu nhạc lại vang lên, các âm thanh tròn ñầy, dịu dàng. “Em thấy ñó, thế này nhé... Nghe lại thử nào... Ðừng bực. Hãy gợi nhớ lại niềm hạnh phúc trải qua... Tự em tái hiện xúc cảm ấy. Vậy là âm trưởng, không phải âm thứ. Thế chứ...” Với giai ñiệu ñược thể hiện phù hợp, cô cảm thấy vơi nhẹ, cảm giác ñau nhói tan biến.

ðắm mình trong hạnh phúc, cô mải mê chơi lại bản nhạc, quên mất Mary ñứng bên cạnh ñang phụng phịu, tỏ ra thất vọng.

- Em không bao giờ chơi ñược như thế!

Susan ngẩng người, lại vui vẻ bảo:

- Chắc chắn ñược lắm chứ, em yêu.

Cô liền ñứng lên:

- Em thử chơi lại ñi. Chị chỉ cho em.

Nhìn Mary, cô thấy ngay mặt của em gái ñổi khác. Dù sao, nó mới mười lăm tuổi, cô ñã hai mươi.

- Không ñâu. Phải rồi. Em chơi một mình ñi. Chắc chắn em thành công. Chị ñoán chắc với em ñó! Gần ñây, em học nhạc có nhiều tiến bộ.

Susan chân thành muốn trả lại niềm vui hồ hởi cho em. Cô muốn chung quanh mình mọi người ñều hạnh phúc.

Pearl Buck MỘT TRÁI TIM TỰ HÀO

14

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

- Em không thích chơi nữa.

Mary vội vãi gấp lại quyển vở nhạc; ñôi môi hồng vốn xinh tươi của con bé vẽ nên một nét cong cớn.

- Em yêu, cứ nghỉ một chốc. Nào, lên ñây xem chiếc áo váy chị ñang may.

- Tí nữa. Mary ñáp. Con bé không nhìn chị, vẫn tỏ ra không vừa ý. ðưa hai bàn tay vuốt mái tóc cứng ñen tuyền ra sau gáy, nó quay mặt, bước chầm chậm ra khỏi phòng khách.

Susan sắp xếp ñống sa tanh gọn lại. Có tiếng mẹ hỏi với: “Có chuyện gì thế?”

- Mary chơi ñàn lạc ñiệu.

Mẹ không nói gì. Dưới trần nhà thấp, dường như hơi nóng bỗng bốc lên từ dưới ñất gây ngột ngạt.

Một lát sau, mẹ bảo: “Mẹ biết con không có ý làm cho em phật lòng, nhưng Mary lúc này rất dễ tự ái, ñang ñộ tuổi nó thế ñấy. Ở vị trí của con, mẹ sẽ bỏ qua, chẳng có ý kiến nhận xét làm gì.”

- Ôi! Không, con có mắng em ñâu. - Susan sôi nổi ñáp lại. - Chỉ có một nốt nhạc sai thôi, song con thấy khó lọt tại. Thật là vô lý, nhưng con không sao tự kiềm chế ñược.

- Tốt hơn con nên ñi chỗ khác ñể ñừng nghe nó chơi ñàn. - Rồi mẹ nói thêm: Con có thiên hướng ñộc ñoán ñó. Nên lưu ý Susan ạ.

Cô làm thinh, mặc cảm với lời chê trách. Cô thường ý thức về ñám mây ấy, nhẹ nhàng giăng giữa cô với những người khác, ñiều ñó thật khó chấp nhận. Ðã có ñược bài học là cô cứ làm thinh, ñùng tìm cách giải thích, ñể cho các sự việc trôi ñi dưới bề mặt lặng lờ và ñám mây ấy sẽ tản ñi. Bầu không khí yên vui cần cho cô; cô không thở ñược dưới ñám mây ấy.

- Con ñi làm nước xốt mẹ nhé!

- Thích thì con làm. Mẹ nghĩ con làm món ấy ngon hơn mẹ làm.

Pearl Buck MỘT TRÁI TIM TỰ HÀO

15

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

Susan nghiêng người, ôm hôn mẹ. Cô vui vẻ nói: “Làm chi có chuyện phi lý ấy, hả mẹ?” Nhưng bà không ñáp lại nụ cười của con gái. Susan thường rất thích mẹ mỉm cười. Sao lại không nhỉ? Trong khi tất cả ñều tốt ñẹp? Có một bóng ñen dễ dàng lảng vảng giữa hai người. Khi khoác chiếc tạp dề, chuẩn bị làm món nước xốt trong bếp, Susan nghĩ: “Mình lấy Marc rồi thì chẳng còn chuyện gì nữa. Mình yêu mái nhà này, nhưng căn hộ mình ở với Marc là của mình, công trình của mình.” Sôi nổi, Susan tự nhủ: “Ðã ñến lúc, mình rất muốn lập gia ñình.”

*

* *

Trong ánh trăng lung linh và dưới cây sồi rợp bóng, cô ru mình trong vòng tay của Marc. Bên cổng ra vào nhà, ngồi trên tấm chăn trải ở nền cỏ, họ cũng ngắm trăng lên ở ñầu ñường, xa xa phía trước. Trong nhà, ñèn sáng trưng ở dưới bếp; bố cặm cụi chấm bài ở phòng làm việc. Họ nghe tiếng ông than thở: “Ôi Chúa! Ôi Chúa tôi!” Susan tưởng chừng trông thấy bố tựa lưng vào thành ghế, ñôi mắt nhắm nghiền, không ñộng ñậy trong giây lát trước khi lại tiếp tục làm việc, day dứt bởi nỗi tha thiết về một sự hoàn hảo mà không bao giờ ông ñạt ñược. Mary lại chơi piano trong phòng khách. Susan ngẩng ñầu, lắng nghe, hồi hộp.

“Ôi! Ơn Chúa!” Cô vừa cười vừa nói nhỏ. - A men, nhưng tại sao thế? - Marc hỏi.

- Lần này Mary không lạc ñiệu. - Cô ñáp. - Anh không hiểu, nhưng chẳng sao.

Mary hơi do dự, chăm chú gõ các ngón tay trên các phím sao cho ñúng. Susan nằm duỗi dài, trong lòng cảm thấy thư thái nhưng không dính dáng gì với Marc. ðộ chính xác ñem lại niềm an ủi, cô thoả dạ mong ước. Cho dù nó thế nào, một sự vật diễn ra cần vẽ nên các ñường nét thực, chắc chắn và ñơn giản. Một cảm giác hài lòng lan toả, ñem lại ánh sáng cho cuộc sống. Marc không nói gì, lặng lẽ nhìn cô. Cô biết, sự thật anh không hiểu cô. Không nên giải thích, bởi lẽ ñiều ñó không dính dáng ñến anh, ñó là một bản năng không thể nói ra bằng lời, cô bèn chuyển câu chuyện sang một ñề tài khác.

- Chiếc áo cưới của em may ñược một nửa rồi. - Cô thì thầm.

Pearl Buck MỘT TRÁI TIM TỰ HÀO

16

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

- Ôi, kho báu của anh. Em là duy nhất. Anh không thấy có người con gái nào khác có khả năng bằng em.

- Làm ñược một công việc, niềm vui lớn lắm. - Cô ñáp.

Anh thủ thỉ, giọng nói có phần xao xuyến:

- Phải, nhưng em ñạt ñến một ñộ hoàn hảo tuyệt vời. Em chơi ñàn, em hát, em chải ñầu, làm bếp. Và với ñôi bàn tay khéo léo, em nhào nặn những thứ nói lên ngôn ngữ của em. - Anh ngừng lại, ñợi chờ rồi ấp úng nói tiếp: “Anh chẳng xứng với em”.

Cô thấy khó chịu với cách hạ mình ấy, nó như hạ thấp anh. Cô không muốn kết ñôi với một người ñàn ông có cảm giác thua kém cô. Ðể xua ñuổi ý nghĩ ấy, Susan lại thay ñổi câu chuyện: “Marc, em muốn nặn một tượng bán thân của anh. Anh có mái ñầu tuyệt ñẹp. Hãy ñể cho em ngắm nào...”

Cô ngồi dậy, ñưa tay giữ mái ñầu của vị hôn phu dưới ánh trăng. Với những ngón tay tinh tế và nhạy cảm, cô miên man lần theo các ñường nét trên mặt anh, trên mái tóc ấy. Dường như cô ñã tìm thấy và có thể bắt ñầu ngay. Tạo một áp lực chắc chắn, mạnh mẽ trên khối ñất sét ñã ñược chuẩn bị vừa vặn, cô có thể tạo hình ñường cong ñậm nét ấy của phần sọ não; rồi với hai ngón tay cái ấn hơi sâu một chút, sẽ có thể biểu hiện ngay các hốc mắt quen thuộc... Một hơi thở rơm rớm xót xa, thân thương, sâu lắng tràn ngập người cô. Ánh trăng và bóng cây sồi biến mất. Bản thân Marc cũng bị xóa nhoà. Chỉ còn lại trong hai bàn tay Susan hình dáng mái ñầu của Marc với các ñường nét lồ lộ. Cô say sưa mường tượng một tái hiện sáng tạo sinh ñộng từ khối ñất sét ẩm ướt ñể ở một góc trong phòng dưới chiếc khăn thấm nước. Qua ñi những phút rộn rã trong tâm trí, cô lấy lại trạng thái yên tĩnh.

Bên người yêu dưới ánh trăng mà sao lại tách mình ra ñể nhào nặn tượng bán thân của anh, quả là buồn cười. Cô liền kéo ñầu anh vào lòng mình; chiếc ñầu thực và ấm áp ngả trên ngực cô chẳng hay hơn, thú vị hơn biết mấy sao! Thay vì một hình ảnh, cô giữ lấy những thực thể nóng hổi, ñừng ñể tan biến mất một mảy may nào của niềm hạnh phúc ñang tràn ngập.

ðèn sáng trong nhà lần lượt tắt. Tiếng ñàn piano im bặt. Dưới nhà bếp, tối ñen như mực. Ông bố và bà mẹ xuất hiện dưới mái vòm chiếc cổng nhà.

Pearl Buck MỘT TRÁI TIM TỰ HÀO

17

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

“A! Có hai con người trấn thể ướt ñẫm sương ñêm hoà với ánh trăng!” Giọng ông bố vang lên trong bóng lối, hướng về ñôi uyên ương. Màu tóc bạc của ông óng ánh trên khuôn mặt trang nhã, ẩn hiện với ñôi mắt sáng hiền từ. Lời nói ñùa vui - hay là thoáng lộ nổi bất bình - bỗng chốc chìm lặng.

“Chào bố!” Susan khẽ gọi; Marc cũng hoà nhịp: “Chào bác ạ!”

Ông ca cẩm: “Người ta bảo nên ñi nghỉ. Còn ñây là phong cách của thế hệ trẻ.”

Ðôi bạn cười ñáp lại. Ông giáo nán lại trong chốc lát.

“Dù sao, ba nghĩ mình chẳng có việc chi tốt hơn ñể làm.” - Vừa nói, ông vừa ngáp.

- Thì ba tìm một cây sồi khác! - Susan ra vẻ nhí nhảnh.

Bà mẹ lên tiếng:

- Ngoài trời không ẩm ướt lắm sao? Các con nên vào phòng khách ấy.

- Ta ñi thôi. Bà vào nhà ngủ ñi, Jenny. - Ông kéo tay bà, rời khỏi chỗ.

Ngôi nhà trở nên vắng lặng, tối tăm. Kê ñầu trên vai Marc, Susan mơ màng.

Rốt cuộc, Marc hỏi:

- Em ñang thấy gì?

Cô dừng lại các suy tư ñang dồn dập trong ñầu, quay ra nghe ñể ñáp lại Marc. Cô nhìn thấy một số hình ảnh, ngôi nhà nhỏ họ cũng chung sống, những tấm màn cửa xanh, chiếc bàn ăn ñược bày biện hoàn hảo do cô tự tay nấu nướng, những ñứa trẻ khoẻ mạnh với ñôi mắt giống mẹ và miệng giống bố, chiếc tượng bán thân của Marc bằng ñất sét ñã hoàn thành. Và trong khung cảnh ấy, cô muốn mời bạn bè ñến chơi, một cuộc gặp mặt tại nhà cô, bạn bè tâm tình thoải mái dưới mái ấm của cô. Như những ñám mây sáng rực xếp lớp lên nhau dưới ánh mặt trời, cô nhìn về ngày mai, về những năm sắp ñến.

Cô nói: “Em muốn là người phụ nữ ưu tú nhất, người mẹ ưu tú nhất. Em muốn làm ra những ñồ vật bằng ñá và bằng ñồng, những ñồ vật sẽ tồn tại lâu dài. Em muốn nhìn thế giới và những con người - không có gì mà em không ưa thích”.

Pearl Buck MỘT TRÁI TIM TỰ HÀO

18

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

Marc giữ im lặng hồi lâu. Tiếp ñó, anh nói: “Nếu không phải là em, anh bảo ñiều ấy thật ñiên rồ. Nhưng em không giống người nào cả.” Và anh nói thêm: “Em luôn ñạt ñến những gì em muốn. Anh những muốn làm ñược lấy một nữa từng ấy.”

Cô cảm thấy có một bóng mờ trườn qua che lấp vầng trăng. Cô liền thỏ thẻ: “Anh, em muốn anh”. Trong ñêm tối, có ñặt bàn tay mình lên ñầu Marc, lướt nhẹ trên mái tóc anh, tại, cổ, cằm... và cô quên hết… Sáng mai cô sẽ dậy sớm, sẽ bắt ñầu nặn tượng bán thân của Marc.

“Em yêu” - Anh thầm thì, quay sang, ñặt ñôi môi mình trên bàn tay Susan.

“Anh yêu” - Cô ñáp lại, và các ngón tay cô, nhạy cảm như những ngón tay người mù, vuốt ve làn môi của Marc. “Sáng mai, mình vẫn nhớ ñường cong ấy.” Trong ý nghĩ ñó, cô vùng ñứng lên.

“Gì thế hả em? “ Ngạc nhiên, Marc hỏi. Cô bất giác ñứng lên nên lại ngồi xuống, cảm thấy bất bình với mình.

“Em không biết, không có gì ñâu!” Cô ñáp, ngã gọn vào lòng anh.

- Em là một cô gái kỳ lạ. Lúc anh tình tứ với em, em lại tìm cách lẩn tránh. - Giọng Marc vẫn dịu dàng.

Cô nhớ ra anh vừa nói..., ñúng thế. Cảm giác bẽn lẽn và hơi e sợ ập ñến, cô bật ra thành lời như ñể che giấu: “Ôi! Em yêu anh! Em yêu anh!”

Nhưng anh cảm thấy giá lạnh. Anh choàng tay ôm Susan, trễ tràng: “Ðôi khi, ñối với anh, dường như em xa vắng.”

Cô liền cãi lại: “Ôi Marc của em! Không ñâu!” Trong ñêm tuyệt diệu này, có bóng mây nào ñang lảng vảng? Cô van nài: “Hãy yêu em mãi mãi”, rồi áp sát anh, cho ñến lúc môi họ gặp nhau.

“Hẳn thế”. Anh hứa, quả quyết.

Cô lại gọi tha thiết: “Hãy yêu em, yêu em. Em là của anh, chỉ của anh thôi.” Siết chặt người Marc, Susan chỉ muốn trên hết mình thuộc về anh. Không một nhu cầu nào khác

Pearl Buck MỘT TRÁI TIM TỰ HÀO

19

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

trong cô ñạt ñến ñộ sâu thẳm ấy. “Chúng ta sớm cưới nhau ñi. - Cô thì thầm. - Tháng tới ñây, không chờ ñến tháng Sáu.”

Anh kéo cô vào lòng, ghì chặt. Ngỡ ngàng trước sự ñổi ý ấy, anh vẫn cảm thấy rộn rã với lời cô vừa nói như ñinh ñóng cột.

“Sao lại không? Sáng mai, anh sẽ xin tiến hành sớm hơn.”

Họ quấn vào nhau, trong bóng ñêm, hoà lẫn với hơi ẩm của ñất dưới mình họ. Marc là người ñầu tiên vụt ñứng lên, giọng ấp úng:

- Anh nên về thôi, khuya rồi.

- Vâng. - Cô ñáp. Còn lưu luyến, cô vẫn nằm yên, nhìn anh.

- Susan, ñứng lên ñi em. - Anh khẽ bảo.

Cô nhỏm dậy, ñứng thẳng người, vuốt lại mái tóc. Cô muốn khẳng ñịnh với mình cô có thể quên tất cả, ngoại trừ Marc. Lúc này, cô tin chắc ở ñiều ñó. Hai người cùng ñi, cho ñến chiếc cổng chắn ngang ñường. Trăng lên vời vợi, chiếu sáng bốn bề. Họ vội vã ôm hôn nhau, sợ có người nhìn thấy qua cửa sổ các nhà hoặc những ai ñó ñi chơi khuya trên ñường hay nằm tựa lưng trên cái ghế xích ñu ở sàn gác. Marc nhảy qua chiếc rào cản, mỉm cười chào Susan: “Hẹn sáng mai gặp lại, em yêu”. “Vâng, sáng mai.” - Cô ñáp, vẫn ñứng ñó trong cảm giác chiến thắng, và nhìn anh ñi xa dần, hình bóng thấp thoáng trên ñường. Cô cảm anh hơn bất cứ ai khác trên ñời… Rồi trong khi ñưa mắt dõi theo anh, cô như cảm nhận một ý muốn day dứt lan toả khắp người. Cô nán chờ, cho ñến khi Marc ñưa tay lên vẫy chào, rồi ñi khuất qua một ngã rẽ. Bấy giờ cô liền chạy một mạch vào nhà, lên cầu thang vào phòng mình. Chưa khuya lắm, mới gần nửa ñêm. ðóng nhẹ cánh cửa, cô liền ñi về phía ñể ñống ñất sét ñã nhào sẵn; thắp một bóng ñèn có chụp và mặc chiếc áo blu làm việc. Run run bởi niềm hạnh phúc trong tầm tay, cô tách một mớ ñất dẻo cầm nơi tay và lấy thêm một ít nữa. Vừa ñủ. Dưới các ngón tay nhào nặn, cô tạo cho khối ñất hình thù như cô ñã mường tượng. Ðầu tiên còn thô, với các ñường nét cơ bản. Mấy tiếng ñống hồ trôi qua. Ðôi lúc cô khẽ hát: “Ôi! Niềm vinh quang này sẽ là của tạ! Niềm vinh quang thuộc về ta, của ta !”, nhưng cô không nghĩ là cô ñang hát. Cô hoàn toàn hạnh phúc, một mình trong ngôi nhà này, một mình trên thế giới. Cô ñạt ñược những gì cô muốn; cô ñã phả vào khối

Pearl Buck MỘT TRÁI TIM TỰ HÀO

20

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

ñất sét những nét giống hao hao. Bằng một cử ñộng mạnh, cô ñặt chiếc tượng bán thân lên bục gỗ làm giá ñỡ rồi bước lùi ra sau.

Bây giờ, với những ñường nét nhất ñịnh, cô có thể chờ ñến sáng mai. Nhưng không, trước hết cần phải tạo một cách tinh tế các làn môi trong khi các ngón tay cô nhớ lại rất rõ ràng các nếp cong ấy. Cô tiếp xúc, nắn sửa, cuốn hút với ñôi môi cô ñã biết, của người cô yêu. Này ñây, này ñây, thế nào là làn môi ấy. Ôi! ñạt ñến ñộ hoàn hảo, niềm vui bao lớn lao! Susan bước lùi một bước và hạ cây ñèn. Ðúng là cái miệng của Marc - Cô ñã tái hiện thành công! Cô thở ra, như người ta thở ra sau khi ñã ñến ñích. Marc ñã phá vỡ giây phút liên kết ấy, nhưng cô ñã ñi thẳng ñến kết cuộc này với tất cả sự sâu sắc và nỗi cô ñơn của lòng mình. Nay ñôi mắt ñã nặng trĩu. Cô cảm thấy ñược giải thoát. Hơi chệnh choạng, cô ñi sang buồng tắm, vừa tắm rửa vừa lơ mơ ngủ. Mười phút sau, cô ñã chìm trong một giấc ngủ không mộng mị, một cuộc nghỉ ngơi tuyệt ñối.

*

* *

ðang bữa ăn sáng, mẹ hỏi, sửng sốt:

- Không hiểu vì sao con vội cưới hỏi thế?

Susan không lạ gì thái ñộ ấy, thường gặp như một bóng ñêm trên bộ mặt ñẹp tàn úa của mẹ. Trong lòng rộn ràng, cô dễ quên ñi chừng nào nó chưa lại xuất hiện. Bước vào phỏng ăn, Susan vừa múa vừa hát, hồn nhiên báo với cả nhà: “Tháng tới ñây, Marc và con sẽ làm lễ cưới.”

Mẹ liền nghiêm sắc mặt bảo: - ðời người con gái có chồng còn khá dài. Sao phải gấp gáp quá thế?

- Thôi, thôi... - Bố nói nhỏ trong khi ngồi vào bàn ăn.

- Ông không ñồng tình với tôi sao? - Mẹ nhìn lên, chưa hiểu ý.

- Không hẳn, nhưng lần này, việc ñó không có quan hệ gì ñến tôi.

Mẹ lại nhìn Susan, xót xa:

Pearl Buck MỘT TRÁI TIM TỰ HÀO

21

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

- Thời con gái của con ngắn ngủi quá. Cưới rồi, ñâu còn nữa tự do?

- Marc và con ñã bàn kỹ, tin chắc là chúng con sẽ càng ñược tự do hơn. - Cô liền ñứng lên, nói thêm - Con ñi làm mấy quả trứng.

Mẹ thở ra ngao ngán:

- Rốt cuộc, con muốn làm gì, tuỳ ý. Nhưng, con gái thân yêu, có ñiều còn bao nhiêu việc phải làm, sao cho kịp?

- Con xin tự lo liệu. - Susan ñáp

Mary trố ñôi mắt ñen láy nghiêm nghị, nhìn người này sang người khác và vẫn giữ thái ñộ thường lệ, một mực làm thinh. Trước mặt bố và chị, nó không có ý kiến, chỉ khi nào giáp mặt riêng với mẹ, nó mới trao ñổi ñôi ñiều tâm tình nho nhỏ. Hôm ñám cưới, tất nhiên nó sẽ là cô phù dâu duy nhất, với vẻ vừa buồn buồn, vừa tự bằng lòng.

Ði xuống bếp, Mary nhìn chị, cũng với nét mặt ấy.

- Việc ñầu tiên của chị là may cho xong chiếc áo váy ñi. Nhưng mà này - Nó trở nên sôi nổi - Em thấy vào dịp này thường là những tà áo bồng bềnh màu mận chín, và trên ñầu ñội một chiếc mũ rộng vành.

Mary mỉm cười khó chịu, tưởng như mình không thể nào ra mắt ñược với bộ mặt có nước da bánh mật và bộ áo váy xoè màu mận, dưới chiếc mũ rộng vành. Nếu ñể cho nó tự lo lấy, mặc dù chẳng vui chi, nó sẽ chọn lối trang phục cứng hơn, thẳng nếp. Thất vọng với vẻ xấu xí của bản thân, nó không muốn biến mình thành một quả mận chín trong bộ áo váy.

- Mary, em ngốc lắm, con mắt em làm sao ấy.

Susan vừa nói vừa cười. Con bé cứ khịt khịt mũi, không ñể ý ñến lời của cô chị.

- Khăn mù-xoa của con ñâu? - Ông bố hỏi trong khi vẫn không rời mắt khỏi tờ báo.

Con bé giật mình. Ông không ñể ý nghe, nhưng thường hay nhảy xổ vào việc này việc khác theo kiểu ấy. Mary không có mù-xoa trong tay. Susan ñang ñánh trứng, mỉm cười, dừng lại, vắt lên vai em một chiếc mù-xoa tinh tươm.

Pearl Buck MỘT TRÁI TIM TỰ HÀO

22

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

- Con hãy ñi lấy khăn của con mà dùng. - Bà mẹ bảo, lơ ñãng. Nhìn ra ngoài cửa, bà liền nói:

- Marc ñến kia! Có gì trục trặc mà cậu ấy ñến sớm thế?

Susan ñã nhìn thấy anh ñến, liền bước ra phía cổng. Trong tiếng thở gấp, cô báo tin:

- Em ñã bắt ñầu làm tượng bán thân của anh. Anh muốn xem không? - Anh ñang vội. - Anh ñáp. - Nào, Susan, bảo anh ñi. Anh ñã suy nghĩ về ñám cưới. Ðề nghị của chúng ta mà bị bác bỏ thì làm thế nào?

- Mặc kệ. Cứ làm theo ý chúng ta ñã bàn. - Cô bảo, quả quyết. - Mà này, ñừng yêu cầu chi cả. Em có ý thế này. Bà Fontane muốn ñặt một pho tượng Cupidon trong vườn của bà ấy. Em ñã hứa sẽ làm cho bà; sẽ nhận ñược một trăm năm mươi ñô la.

- Những một trăm năm mươi kia! - Anh nhắc lại. Nhiều ñó. Hơn cả một tháng lương của anh, và hơn cả tiền anh có thể lãnh ñược từ nay ñến tháng Sáu.

- Thì chúng ta làm lễ cưới nhé! - Susan bảo, nũng nịu.

Marc ngập ngừng, mặt hơi sa sầm, ñôi mắt nhìn long lanh.

- Anh không muốn nhận tiền của em.

- Ôi! Ông ngốc! Chúng ta có gì, chẳng san sẻ với nhau sao? - Cô nói với giọng hờn dỗi, ẩn ý coi thường.

Marc vội vàng ôm Susan, rối rít: “Em ñẹp quá! Nói thiệt ñó! Thôi nhé, anh ñi ñây.”

Cô nhìn theo, nhớ ra là Marc chưa lên xem tượng bán thân. Không quan trọng. Cô có thêm thì giờ ñể hoàn chỉnh. Càng hay.

Susan trở vào nhà bếp, bưng món trứng lên phòng ăn, hớn hở báo:

- Chúng con sắp xếp ổn cả rồi.

Ông bố trầm ngâm, nói buồn buồn:

Pearl Buck MỘT TRÁI TIM TỰ HÀO

23

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

- Thơ không trả lại cho chúng ta những ngày thuở nào. - Mặt ông vẫn không rời các mục quảng cáo và tìm việc làm trên tờ báo; dường như ông thổ lộ một tâm sự qua cuộc sống thường ngày vốn bề bộn.

- Người ta ñòi hỏi người ñàn ông làm việc không ngơi tay: ở chuồng ngựa, lái xe, ñốt lò sưởi, dọn vườn … Còn chi thơ với thẩn, cạn hết nguồn... Thành ñôi lứa rồi, vợ phải lo bếp núc, may vá, trăm thứ chuyện trong nhà! Có phải vậy không, Jenny thân yêu?

Khuôn mặt trang nhã ấy nhìn lên, cặp lông mày ñen ngước về phía bà vợ dò hỏi. Nhưng bà không hề ñể ý... Những năm trước ñây, khi ông ñọc các tin tức báo cáo, bà cũng quan tâm. Nhưng không hiểu vì sao, nay dù ông tỏ ra nghiêm nghị hay ñùa vui, bà không còn thấy có ý nghĩa nào nữa. Có lẽ có ñiều gì ñó ñã ñổi khác ở ông, trước ñây và hiện nay, mặc dù vẫn con người ấy. Không cần biết ñến, ñối với bà ñó là cách ứng xử hay hơn cả.

- Ba không cần phải làm thơ vì con nữa. Mọi việc ñã thu xếp ổn cả. - Susan bình thản thưa với bố.

Cô ñịnh sau bữa ăn sáng, dọn dẹp xong, sẽ ñến gặp bà Fontane ñể nắm chắc bà ấy có còn muốn ñặt pho tượng Cupidon hay không.

Ông bố ñứng phắt lên, nói lớn:

- ðám cưới là trên hết.

Ông kéo tay Susan, hai cha con khiêu vũ như những người ñiên, dưới con mắt của Mary nhìn soi mói. Bà Gaylord rót thêm cốc cà phê thứ ba, ñôi môi mấp máy, lơ ñãng. Bà nói nhỏ. Susan dừng lại, hỏi:

- Mẹ bảo sao?

Bà ngẩng ñầu, như tỉnh ra:

- Mẹ thấy ở nhà ñã hết cả lụa rồi; còn hai cuộn vải trắng sẽ không thừa ñâu.

- Sau bữa ăn, con ñi mua thêm.

Pearl Buck MỘT TRÁI TIM TỰ HÀO

24

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

- Thôi, tôi ñi ñây. - Ông bố nói. - Năm mươi nhà thơ trẻ ñang ñợi tôi ở tầng sáu. Trong bọn có mấy người còn tệ hơn Marc. Ơn Chúa! Cứ nghĩ ñến, dù có phần chưa hiểu rõ lắm về chàng trai ấy, tôi cảm thấy vui thực sự.

Susan tỏ ý bất bình:

- Con biết là anh ấy chăm chỉ. Marc luôn cố gắng hoàn thiện mình.

- Chuyện ấy thì can hệ gì hả? - Ông bố vừa rối rít lục cái túi áo vừa hỏi, bực hội: “Có ai thấy cây bút chì ñỏ của tôi ở ñâu không? Mất cây bút chỉ ñỏ tôi vẫn dùng, lấy chi mà ñi dạy!”

Susan ñứng lên, kiểm tra các túi áo của ông, bực bội nói: “Ðâu phải lỗi tại Marc nếu ba làm thơ không ñược như ý? Ba ñừng ác cảm với anh ấy. Ðây này, cây bút chì của ba ñể trong túi áo gilê”.

- Ơn chúa! - Ông thốt, bình tĩnh và tự tin hơn. - Thế chứ! Tôi trở lại là bản thân tôi. Còn… ñương nhiên, ba không ghét hắn ñâu. Thêm một lẽ nữa: Không phải là nhà thơ, Marc sẽ là một người chồng tốt. ðiều ba muốn nói là tính chăm chỉ không liên quan gì với thơ - một nguồn sống từ sâu thẳm mỗi con người. Nó chảy tràn khi nó tồn sinh, không thì chẳng có gì ráo! Sue, ba chào con. - Ông hôn má con gái rồi ra ñi.

Ống bố bước ra khỏi nhà, Mary từ từ ñứng lên, dồn sách vở bỏ vào cặp, ñứng lặng trước mặt bà mẹ ñang nhìn nó sửa lại chiếc ruy băng trên mái tóc. Susan bê một chồng ñĩa, cúi xuống hôn vào gáy cô em gái và bảo nhỏ:

- Chị sẽ chuẩn bị, chiều về em sẽ mặc thử xem.

- Rất tốt. - Mary ñáp lại, trống không, cụt ngủn. Tính nết nó vẫn thế.

Trong bếp Susan vội vã cho tất cả ñĩa và các thứ ñã bày ở bàn ăn vào chậu nước nóng sủi bọt xà phòng.

Với niềm âu yếm, cô nghĩ ñến em gái. Có thể, Mary lớn lên, hai chị em sẽ là ñôi bạn tốt. Con gái tuổi mười lăm thường e dè, ít nói. Susan sẽ may cho em một bộ cánh xinh xắn, ñể nó mặc nhân các buổi dạ hội. Ở vai áo, sẽ bồng bồng nhiều lớp gấp chồng lên nhau ñể cho cánh tay gầy; cổ áo sẽ kết ñăng ten theo hình tổ ong, làm dịu ñi màu lụa và ánh lên

Pearl Buck MỘT TRÁI TIM TỰ HÀO

25

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

nước da bánh mật. Cô chân thành chăm chút sao cho Mary mặc ra dáng hơn, nay nó ñã là một thiếu nữ. Sau ñám cưới, có thì giờ, cô còn ñịnh may cho em một chiếc áo choàng mặc buổi tối, bằng sa tanh. Mai này có những lúc rảnh rỗi, ñời còn dài, có bao nhiêu chuyện hay hay ñể làm. Trong gia ñình, xưa nay không có ai chết trẻ. Các thế hệ ông bà ñều trường thọ, hứa hẹn con cháu cũng sống lâu. Cô có thể thực hiện bất cứ công việc nào, tất cả ñều có thể hoàn hảo. Lâng lâng với tâm thái bình yên, vừa lau tay, có vừa khe khẽ hát: “Ôi! Niềm vinh quang sẽ là của ta, niềm vinh quang thuộc về ta!”

Nhảy chân sáo về phòng mình, Susan lại ngắm pho tượng bán thân của Marc. Dở tấm vải ẩm, ñứng trước khuôn mặt anh, cô cảm thấy các ngón tay của mình hút vào ñó. Ngoài ý ñịnh, cô hăm hở làm việc chốc lát, rồi phủ lại tấm vải che, ñi rửa tay, ñội mũ và xuống nhà. Bà mẹ ñang lau sàn. Susan nghiêng ñầu nói với qua cửa sổ:

- Con ñi mua lụa ñây.

- Ơn chúa nhân từ! Con ñã rửa bát ñĩa chưa? - Bà vẫn thường nói giọng ca cẩm ấy.

*

* *

Bà Fontane hỏi, có phần chưa tin:

- Cô có chắc sẽ thành công hay không? Tôi không muốn khu vườn của tôi kém mỹ quan.

- Nếu không vừa ý, không buộc bà phải nhận, nhưng tôi biết sẽ ñạt ñến ñâu. - Một trăm năm mươi ñô la là một món tiền lớn ñối với một cô gái ñấy. - Bà ta vừa cười vừa bảo.

Susan liền nói lại:

- Nếu bà cho là quá nhiều... Có ñiều tôi nghĩ không chỉ có tượng Cupidon. Tôi ñã suy tính cả một kế hoạch: Cupidon ở tư thế quỳ bên hồ nước, nhìn ñôi cánh nhỏ của mình phập phồng lung linh in bóng, cung và các mũi tên không còn... Tượng ñặt trên một tấm ñế, tất cả ñều nhuốm màu thời gian; trên bờ vai ấy, nhởn nhơ một con bướm sải cánh.

- Ðược rồi, nếu vừa ý, tôi sẽ không phản ñối.

Pearl Buck MỘT TRÁI TIM TỰ HÀO

26

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

Bà Fontane chấp nhận ñể có gái bắt tay thực hiện.

Bà ta thuộc lớp người giàu có và chịu chơi, thường bỏ nhiều tiền mua các ngôi nhà cổ, mua cái trang trại, chỉ ñể ñến ñấy nghỉ mát vài tháng hè. Ðể khuyến khích, nhưng không hề tỏ ra dễ dãi, bà ta nói tiếp:

- Cô gái trẻ xinh ñẹp, hãy tiến hành ñi. Tôi nghĩ quả là ñiên rồ. Lẽ ra như một số ít người khác, tôi có thể yêu cầu David Barner một tác phẩm thực sự sáng giá, nhưng việc này ñối với tôi có thể thú vị nếu cô ñạt kết quả và ñem lại cho tôi sự hài lòng.

- Tôi không muốn bà sẽ nhận một pho tượng không có chân giá trị.

Cô tỏ ra bạo dạn dù thật ra phải cố giữ sao cho giọng nói vẫn hình thản và ñầu gối vẫn vững trong khi thâm tâm không khỏi run run. Ðứng lên, cô lịch sự ñưa tay ra “Tạm biệt bà. Xin cảm ơn.”

- Con gái của ta, hẹn gặp lại. Cô bảo “một tháng”?

- Sẽ không chậm quá một tháng. Sau ñó, còn phải lên khuôn ñúc. Tôi sẽ ñưa ñến ñể bà cho làm tiếp. - Susan ñáp.

- Tôi muốn có pho tượng vào dịp ñuôi ñiều nở hoa. - Bà ta dặn thêm.

- Vâng, sẽ kịp. - Cô ñáp, nắm chắc sẽ không ñể nhỡ. Chưa hề có việc gì cô làm không ñến ñích.

Khi ông già quản lý khách sạn ñóng cổng lại sau lưng, trên ñường về nhà, Susan vừa rảo bước vừa hát khe khẽ: “Ôi! Sẽ là niềm vinh quang của ta, niềm vinh quang thuộc về ta!”

Trong ñầu, cô ñặt ra câu hỏi: “Một thằng bé trần truồng như nhộng, ñược tạo thành thế nào nhỉ?”

Cô ñịnh ghé nhà Lucile Palmer và nhìn bé Tommy. Chắc là ñang lúc nó tắm, cô sẽ trông thấy vóc dáng thằng bé ñứng thẳng. Xem thử hai ñầu gối của nó ra sao…

Cô nhanh chân ñi về phía ngôi nhà nhỏ một tầng, nơi Lucile ở. Lucile và cô từng là bạn học cuối cấp tiểu học, nhưng trong khi Susan vào trường trung học thì Lucile lấy Hal

Pearl Buck MỘT TRÁI TIM TỰ HÀO

27

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

Palmer, anh bạn cũng học cùng lớp qua mấy năm với các cô. Hal làm công ở một cửa hàng bán giày Baker. Anh luôn tỏ ra niềm nở mỗi khi cô ñến cửa hàng. “Bán cho bạn một ñôi giày, thật thú vị - Anh ta nói -, bạn chọn một kiểu bình thường, vừa ý, nhưng rất hợp với bàn chân có vóc dáng riêng của bạn. Phần ñông các cô không có ñược những bàn chân như thế. Anh ta giữ trong bàn tay mình bàn chân khoẻ, thon thả của Susan, luôn mồm trầm trồ: “Cổ chân trông ñẹp lắm”.

Bước vào nhà, cô gọi: “Ơi Lucile!” Trên bàn ăn, ñĩa, cốc chưa kịp dọn. Có tiếng Lucile ñáp: “Vào ñây, mình ñang ở trong buồng tắm”.

Susan ñẩy cửa, Lucile ñang ngồi ở ñó, tóc rối bù, từng lọn dài màu hung trải trên lưng. Còn Tommy thì ướt ñẫm, tha hồ nghịch nước, suýt tụt khỏi bàn tay mẹ nó.

“Cu cậu cứ tìm cách trườn lên khỏi bồn tắm, mình không làm sao giữ nó ñược, thằng bé khoẻ lắm.” - Giọng nói có vẻ than vãn nhưng ñầy tự hào.

Tommy bướng bỉnh miệng mím chặt, hai tay bám lấy thành bồn tắm, hai chân thì chồi và quẫy mạnh, ñòi ra ngoài. Susan buồn cười, ñưa hai tay ñỡ thằng bé, bế bổng lên cao. Nó nhìn cô với ñôi mắt nghiêm trang, như của một thiên thần ñang bay bổng, rồi nhoẻn miệng cười. Nhìn thằng bé, Susan ghi nhận trong trí nhiều cảm giác và các ñiều quan sát tinh tế: ñầu, mắt, làn tóc tơ hung hung, cơ thể bụ bẫm, chắc và ấm áp, ñôi vai tròn lẳn, hai bàn tay xoè hình ngôi sao, cặp chân bé bỏng rắn chắc, duỗi thẳng. Cô ñặt cho nó ñứng. Nó không còn nhớ ñến chiếc bồn tắm nữa, mải nhìn cô với ñôi mắt hiền hậu như thể của một chú cừu con, trong khi cô lau khô và mặc áo quần cho nó.

“Ôi! Tommy bé bỏng xinh trai!” Thằng bé hớn hở, vung vẩy hai tay, và cười hồn nhiên.

- Cả ngày, bạn còn có thể làm gì khác? Chơi với nó thật là thích! Mình muốn có ñược cả tá thế này.

- Thỉnh thoảng ôm ẵm, ñùa với nó cũng vui. Nhưng cứ mang nó mãi trên lưng, bạn sẽ thấy, ñó là cả một công việc. Lại còn..., cu cậu có chịu nghe lời ñâu, phá phách khiếp lắm! Susan tươi cười, say sưa ngắm ñôi mắt xanh mở to của Tommy, không tin vào lời Lucile kêu ca chán nản.

Pearl Buck MỘT TRÁI TIM TỰ HÀO

28

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

Cô tự bảo sẽ tìm thấy ở các con mình những nguồn vui vô tận, chúng sẽ không làm cho cô rầu rĩ.

Lucile lại bảo:

- Bây giờ mình phải cho nó ăn rồi ru nó ngủ, hy vọng nó sẽ không quấy. Nhưng chưa biết chừng, có bữa cu cậu trái chứng lắm.

- Mình ñến rồi lại ñi thôi. Mỗi lần ñi qua ñây, mình muốn ghé thăm cháu.

- Chiều nay bạn có dự chơi bài brit không? Bữa nay, câu lạc bộ họp ở nhà Trina.

Susan vui vẻ lắc ñầu: - Bọn mình sắp ñám cưới rồi! Nhiều việc lắm.

- Thế ư? Quyết ñịnh lúc nào ñó?

- Tối hôm qua.

- Ờ ờ, ñang ñộ trăng tròn mà! - Lucile trêu chọc. - Có trời biết, những ñêm trăng ảnh hưởng thế nào. - Hal cũng ñã ngỏ ý muốn lấy mình trong một ñêm trăng, và mình nhận lời. Hai tiếng ñồng hồ trước ñó, mình không hề nghĩ ñến. Mọi việc cứ diễn ra, và chuyện ñã rồi, bất ñắc dĩ...

- Thôi ñi… “bà già”! Ðã ñến lúc mình mình muốn lập gia ñình. Mình muốn mà! Sao lại bất ñắc dĩ nhỉ? - Susan nghe rõ lòng mình, tiếng nói bật ra hồn nhiên.

- Cậu rồi cũng thế thôi, chẳng khác gì ñâu. - Lucile lơ ñãng ñưa tay vén tóc trong khi cho con bú.

- Mình mong không gặp phải bất trắc. - Susan ôm hôn thằng bé rất thân thiết, và chào Lucile.

Ði qua phòng ăn, cô dừng lại, lướt nhìn trên bàn vẫn bề bộn. Ý muốn thường trực luôn ngăn nắp và trang nhã loé lên, cô nhanh tay thu dọn, ñỡ cho Lucile. ðưa xuống bếp, cô mở vòi nước, rửa sạch tất cả và xếp lại ñĩa, cốc ñúng nơi ñúng chỗ ở các ngăn tủ con. Cô trở lên, lau bàn rồi ñặt lọ hoa giấy vào giữa.

Pearl Buck MỘT TRÁI TIM TỰ HÀO

29

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

“Sao lại dùng hoa giấy nhỉ? Không mua ñược hoa tươi thì ra vườn hoặc ñến bìa rừng, chọn mấy cành hoa dại. Có con, có gia ñình rồi, càng phải sạch ñẹp hơn.” Trong ý nghĩ ấy, Susan lặng lẽ rời căn nhà của bạn, ñi một mạch trở về nhà. Tấm thân bé bỏng, mũm mĩm của Tommy còn nguyên hơi ấm vẫn khắc ñậm trong tim và hai bàn tay cô. Lên phòng riêng, cô liền ñỡ tấm vải, xẻ một phần khối ñất sét, say sưa phác thảo nguyên mẫu thu nhỏ của công trình sống ñộng trong tâm trí cô. Việc may áo ñình hoãn lại, chiều nay sẽ tiếp tục.

Bà mẹ ñang lau nền nhà phòng ăn.

- Con về rồi hả?

- Vâng, con ñem lụa về ñây.

Bên cạnh tượng bán thân của Marc, dần dần hình thành các ñường nét lớn biểu hiện một thằng bé kháu khỉnh, rắn chắc ở tư thế ñang quỳ gối. Niềm vui tràn ngập trong lòng cô, lần theo với từng ñộng tác tạo hình mái tóc, rồi ñôi má, bầu bĩnh và các bàn tay xoè thành ngôi sao... “Cái ñầu của Marc..., cái ñầu thằng bé... ðúng, ñúng, ta sẽ khắc họa nó theo dáng dấp khuôn mặt Marc. Một bé trai của Marc. Mang hình ảnh ấy, pho tượng ñồng sẽ soi mình dưới hồ nước. Và một ngày nào ñó, ta cũng xây một bể nước trong vườn, cho thằng con chúng ta, quỳ gối nhìn xuống chơi với hình bóng của nó. Marc và mình cũng chăm chú nhìn theo thằng nhỏ, không bỏ sót một cử chỉ nào...” Bình yên và say sưa, Susan lại khe khẽ hoà nhập trong ñiệu hát quen thuộc:

“Ôi! sẽ là niềm vinh quang của ta, niềm vinh quang thuộc về ta... thuộc về ta.”

*

* *

ðám cưới diễn ra ñúng dự ñịnh. Những lời chúc tụng, những câu chúc mừng, giọng ñáp lại rõ ràng và xúc ñộng của Susan, phát biểu trang trọng của Marc với vẻ mặt hơi tái -, các âm vang ấy như có sức xoá bỏ các bức tường thành hằng dựng lên giữa hai người.

Susan ñưa bàn tay ñể nhận chiếc nhẫn. ðắm mình trong bầu không khí chỉ có thể là tình yêu bồng bềnh hoà với tiếng nhạc, hai người nắm tay nhau ñi ra phía cổng. Họ ñã thành hôn với nhau.

Pearl Buck MỘT TRÁI TIM TỰ HÀO

30

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

“Em sợ, tưởng anh sẽ ngất xỉu.” Cô thì thầm, trong khi ở bên ngoài các khách mời pha các ñiệu than vãn với những tiếng cười, ñã bắt ñầu ra về. Ở các cuộc thành hôn, tại sao người ta hay làm dịu bớt niềm vui của họ bằng những lời kêu ca nhỉ?

“Anh cảm thấy hoảng hốt, và tưởng chừng như một ai khóc chứ không phải mình.” - Anh thổ lộ chưa hết bàng hoàng.

ðã lâu rồi, hai người quen với một bức tường thành chắn ngang, nay họ có thể kề cận, mọi cản ngăn tan biến, bị quét sạch như ñám sương mù buổi sớm. Nhưng họ lại xây lên những bức tường khác, khiến họ e ngại nhau. Họ tìm thấy nhau bên ngoài các thực tế, ñắm vào một cõi mộng, trong khi các lời nói, các tiếng gọi, các giọng cười pháo nổ, ñùa vui và chúc tụng ñập phá các bức tường ấy. Nhiều người không ngớt lặp lại: “Chúc mừng các bạn hạnh phúc!” Những lời hồ hởi, những cặp mắt vui tươi, nhưng qua cái nhìn nghiêng thoáng hiện một chút nghi ngại. Susan lịch thiệp ñáp lại: “Cảm ơn bạn! Chắc chắn chúng mình sẽ hạnh phúc.” Ðúng khi Marc và Susan một mình bên nhau và bắt ñầu cuộc sống chung, họ sẽ sung sướng. Khi hồi cô ñặt bàn tay mình lên cánh tay anh, nhưng ñâu phải bàn tay cô, cũng không phải cánh tay anh, mà của hai con búp bê ñứng ñó, mặc rất ñẹp và mỉm cười với nhau, trong khi thân thuộc và bè bạn mừng vui với chúng. Cả ñôi chỉ trở lại là mình khi các nghi lễ ấy ñã xong xuôi, và cô cũng với Marc ở riêng bên nhau.

- Ðến cắt bánh ñi con. - Mẹ rỉ tai bảo.

Susan úp vào cánh tay Marc. Cô thưa nhỏ nhẹ:

- Bây giờ chúng tôi xin phép cắt và mời bánh.

Hai người cùng ñi qua phòng ăn, anh ñứng bên cô. Chiếc bánh lớn, tròn, màu trắng ñang ñặt trên hàn. Susan ñã tự tay làm nó trong khi mẹ loay hoay tra mỡ vào khuôn và kiểm tra nhiệt ñộ trong lò. Cho ñến lúc này, bà vẫn bảo:

- Mẹ thấy có lẽ con ñừng tự tay làm bánh thì hơn.

Susan biết tính mẹ, vui vẻ nói nhỏ:

- Con tự làm, thấy vui lắm mẹ ạ.

Pearl Buck MỘT TRÁI TIM TỰ HÀO

31

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

Và cô ấn lưỡi dao chính xác mấy ñường chia quả bánh thành nhũng miếng sắc cạnh, ñều ñặn. Mọi người chen chúc trong căn phòng chật hẹp. Cô nghe giọng sắc nhọn của Lucile: “Ôi Susan! Xôm lắm!” Cô mỉm cười, thêm vững tin. Nhưng lúc ấy, cô không còn nữa cái cảm giác mạnh mẽ về chiều sâu của cuộc sống ñã ập vào cô khi ở trong bếp, ñang cho ñường, bơ và lòng ñỏ trứng rất tươi vào chiếc chậu gốm. Mỗi phút trong khi làm việc, ñánh cho dậy, hớt váng, lượt nước trái cây thơm ngọt và pha trộn ñều, cô sống với xúc cảm mình ñang sáng tạo một cái gì ñó, chiếc bánh xốp một màu hung hung thơm phức cuối cùng ra khỏi lò. Ý nghĩ “Mình tự làm lấy bánh cưới” không rời khỏi cô lấy một giây. Nay cô ñang cắt và chia, ñồng thời nghe các lời ñùa bỡn, các câu chuyện thơ mộng, có chỉ còn trông thấy một chiếc bánh bình thường. Nó chỉ ñáng quý khi cô dồn tâm trí thực hiện.

Mọi người vui vẻ ăn uống, trò chuyện. Cô bắt gặp ánh mắt của Marc, và môi anh mấp máy tiếng: “Bây giờ”.

Cô gật ñầu và rút lẹ khỏi phòng ăn. Từ nhiều ngày trước, họ âm mưu mỗi người sẽ thoát khỏi nơi này và gặp nhau tại nơi anh ñể chiếc ô tô cũ kỹ, lọc xọc của anh.

Susan vào phòng mình, thay chiếc áo dài bằng chiếc váy với áo săngñay, rồi ñi lẹ xuống bếp, vượt qua sân và ra khỏi nhà.

Không ai trông thấy cô. Nếu có, thì ñó là ông bố. Ông vội vã ñi theo, kéo lê ñằng sau chiếc dây buộc áo jackét. “Susan” Ông gọi nhỏ. Cô ñứng lại. Ông lại gần, thở dốc: “Ba chỉ muốn – cần phải nói với con - con có thể trông cậy ở ba. Vẫn như trước ñây, ñúng thế”.

“Thưa ba, con hiểu.”

Hai bố con nhìn nhau, không nói. Rồi ông bảo: “Con ñi ñi, Marc ñang chờ con”. Cô khẽ ñáp: “Vâng Thưa ba, con ñi ñây.”

Ông nói với theo: “Ừ ừ, mạnh giỏi nhé! Tạm biệt!”

Susan quay lại, ôm hôn bố rồi bỏ chạy. Quay ñầu lại, cô thấy bố vẫn ñứng ñó. Một lần nữa, cô vẫy tay chào, nhưng ông không hề ñộng ñậy. Không nán lại, cô vội ñến với Marc. Anh ñã ngồi vào ô tô, xe ñã nổ máy.

- Không ai trông thấy em chứ? Cô vừa lắc ñầu vừa cười.

Pearl Buck MỘT TRÁI TIM TỰ HÀO

32

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

- Không ai, trừ bố.

Anh nghiêng ñầu, trao cho vợ một nụ hôn chớp nhoáng. Chiếc xe chuyển bánh, rung ầm ầm. Susan xao xuyến, thấy là lạ. Nụ hôn của Marc không kéo anh ñến gần với cô. Ðộng cơ tắt.

- Có gì hỏng hóc ñây. - Anh vừa nói vừa ñạp chân, dấn ga.

Cô nghiêng người, cười và ñưa tay chỉ “Anh xem! Chiếc thắng!”

Anh quên nới lỏng phanh.

- Susan ạ, em lấy một anh chàng ngốc!

Cô xua tay “Không phải”, và mỉm cười bảo:

- Ba em cũng quên kiểu ấy. Em quen rồi. Mỗi lần như vậy, ông cụ gắt toáng, xe vẫn ì ra.

- Và em nới lỏng phanh giúp ba. - Anh nói.

Chiếc ô tô chạy, gầm rú ồn ào. Gió xuân mát dịu. Susan nhớ lại lời của Marc “Em lấy chồng - em lấy một anh chàng ngốc.” Và có tự bảo: “Anh nhầm. Em lấy anh.” Nhưng rồi cô ngạc nhiên: “Mình ñã có chồng”, và ñưa mắt nhìn, - không phải các ñồi cây, ñồng cỏ xanh trải ra trong tầm nhìn - mà những năm rực sáng sắp ñến cũng có gì ñó chưa rõ ràng.

Bây giờ một mình bên nhau, giữa họ còn một rào cản nội tâm do họ phải dỡ bỏ hoặc tự nó sẽ ñổ sụp. Bởi họ sẽ trải qua một tuần lễ mặt ñối mặt bên một bờ hồ, trong ngôi nhà nhỏ bằng gỗ mượn của bố. Ông ñã dựng lên cho cả nhà hồi Susan còn bé, nhưng không mấy khi gia ñình ñến nghỉ ngơi tại ñó. Mẹ ghê sợ sự yên tĩnh, vắng vẻ, ruồi nhặng, tiếng cú kêu, ban ñêm bên chiếc lò sưởi rỉ rắc, nên nhà thường bỏ không. Chỉ có bố ñôi khi ñến ñó nghỉ lại một hôm, không bao giờ kéo dài hơn. Ông nói ñùa: “Ba nghĩ mình còn quá trẻ ñể ở một mình.” Có lần Susan thơ ngây hỏi: “Ba chẳng phải là một người lớn sao?”

- Ba không chắc. - Ông ñáp với vẻ nghiêm trang.

- Có thể ba sẽ thích về ở ñó vào một dịp này hay dịp khác.

Pearl Buck MỘT TRÁI TIM TỰ HÀO

33

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

Susan và Marc ñã ñến hai hôm trước, mang theo thức ăn và sách, cũng quét dọn, lau chùi sạch sẽ.

Bê chồng sách xếp vào chiếc giá, Susan tự hỏi: “Mình có nên mang theo ñất sét và hộp sơn màu ñể vẽ, phòng có lúc muốn làm việc?” Nhưng cô ñã gạt ñi, thấy không nên hút vào ñó trong cuộc ñi nghỉ tuần trăng mật. Sau này chắc chắn cô vẫn ưa thích công việc ấy. “Biết ñâu mình sẽ không dùng ñến nữa?” Cô ñã tự khẳng ñịnh, và ñã ñóng gói chúng, ñưa về ngôi nhà mà cô và Marc sẽ chung sống. Căn phòng cũ của cô trở nên trống trải và ảm ñạm. Khi tất cả ñều ñã thu dọn vào một chiếc thùng lớn ñể chuyển về nhà mới.

Tượng Cupidon bằng ñất sét ñã hoàn thành, sẽ quỳ gối giữa ñám cây ñuôi diều ñang trổ nụ trong vườn nhà bà Fontane. Tự mình cô mang theo pho tượng bán thân của Marc và ñưa lên cất trên căn gác xép mới. Bộ mặt vẫn chưa xong hẳn, còn có những ñiểm chưa hoàn thiện. Miệng thì rất ñạt, giống lắm, nhưng cặp lông mày và mắt chưa ñược. Cô gắng sửa ñi sửa lại nhưng vẫn cứ như những hố mắt không hồn.

Hôm hai người dọn dẹp, sắp xếp cho xong việc chuyển nhà, Susan nói với Marc: “Chưa ñược anh ạ, ñôi mắt chưa biết nói”.

- Chưa nói ư?

- Khi ñã thành công, em tin là em nghe ñược ñôi mắt ấy nói.

- Chúa tôi! Trông khá giống, anh có cảm giác hay hay. - Anh ñáp trong khi nhìn pho tượng bán thân.

Hai người cũng xem xét một chốc, rồi Marc bảo: “Khi nào chết, anh sẽ như thế.”

Susan không ñáp, không ñáp lại ñược, vì anh nói ñúng. Quả thật, bộ mặt ấy của Marc, ñang ở trạng thái chết. Cô liền lấy khăn ướt phủ lại.

- Chẳng qua chưa xong thôi. Em sẽ phủ lên ñó sự sống.

Khi họ trở về, ñó là công việc ñầu tiên cần làm, ñể bắt ñầu thực sự cuộc sống chung.

Giờ ñây, trong ngôi nhà nghỉ, cái mặt nạ lặng lẽ ấy vô cớ ảm ảnh cô, hiện ra với cô như bộ mặt từ một kỷ niệm ñã chết nào ñó. Khi cô nhìn Marc hoặc họ nói chuyện với nhau và

Pearl Buck MỘT TRÁI TIM TỰ HÀO

34

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

tháo các hành lý, cô không sao không nghĩ ñến ñược. Hai người ñối ñiện nhau, ôm hôn nhau, cô không thấy anh mà thấy cái mặt nạ cô ñã làm.

Cô cười thầm: “Chúng mình thật là ngốc! Ðã mong ước giờ phút này bao nhiêu, nay nắm chắc trong tay thì chúng mình lại cảm thấy lúng túng với nhau”.

Anh cứ mặc, không nhìn cô, không mỉm cười, và tự bảo: “Sao dường như không phải là chúng mình”. Trong ánh mắt anh, có gì trống vắng. Susan biết cô cần phải ñem lại ý thức cảm nhận các thực tế. Trước mắt cô, bộ mặt của Marc không thể biểu hiện bằng một mặt nạ ñất sét làm dở dang; Chiếc mặt nạ ấy mặc cảm, ñang chờ mong hoàn thành, chờ ñem lại cho nó sự sống.

Với giọng cởi mở, cô bảo:

- Nào, em và anh, chúng ta sắp xếp lại ñồ ñạc và chuẩn bị bữa tối, rồi cùng nhau tắm trăng. ðêm nay ñẹp lắm, phải không Marc?

- Phải rồi, rất tuyệt! - Anh ñáp, nhiệt tình.

Mỗi người một việc, cũng san sẻ, không chỉ trong nhà và thực tế cuộc sống trở nên sôi ñộng. Họ cảm thấy ñúng là giữa hai người, bản thân họ ñã chuẩn bị những giờ phút này, mong ñợi từ lâu nay mới ñến. Có gì không ổn là từ ñó. Họ ñã suy nghĩ nhiều ñến thời ñiểm này, qua bao mộng mơ mà chưa làm sao bắt gặp ñược. Cùng nhận biết, cùng thâm nhập, họ thấy thời ñiểm ấy ñang ñến, họ cận kề bên nhau. Marc bước theo Susan trong khi cô mắc quần áo trong tủ, trải khăn bàn ăn, làm món biptêt và pha cà phê, các mùi thơm xông lên ấm áp. Anh muốn nhưng cứ lóng ngóng, không ñỡ tay ñược cho vợ. Cô thoăn thoắt, chính xác trong mọi công việc, có vẻ như cùng một lúc, làm tất cả.

Anh thốt lên, bộc lộ chân thật:

- Em tháo vát lắm, anh chẳng ñược tích sự gì.

Cô ñang cho nước vào lọ và cắm mấy bông hồng tươi thắm; ñặt xong ở bàn và nghe Marc nói, cô liền lại gần, ấp ñầu vào ngực chồng.

- Không ñâu, anh ñừng nói thế. - Trong hơi thở dốc, anh không còn biết gì khác ngoài cảm giác có Susan cận kề, vô cùng êm dịu. Giọng nói anh trở nên ngỡ ngàng:

Pearl Buck MỘT TRÁI TIM TỰ HÀO

35

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

- Anh thấy em tuyệt diệu, anh bảo thế, em không thích sao? - Không ñâu, không ñâu... - Cô ôm anh, nức nở.

Marc há hốc mồm: “Anh không hiểu, anh không hiểu. Nhiều người...”

Cô ngẩng mặt nhìn anh, lấy lại hơi thở.

- Ôi! Biptêt cháy mất! Em không ra làm sao cả! Em có tuyệt diệu gì ñâu, phải không anh? Cô liền chạy vào bếp, nhanh tay hạ lửa. - “Chưa hề gì.” Nghe tiếng xuýt xoa của vợ, anh không biết cô cười hay khóc.

Chưa bao giờ em thấy ñói như hôm nay.

Rối rít vui, cô bày thức ăn ra bàn.

- Susan thân yêu, anh cũng ñói lắm.

Dưới ánh nến, trong không khí mát dịu, họ cũng ăn tối, thoải mái bên nhau.

Họ cảm thấy thực hơn, nhưng chưa hoàn toàn. Cô nghĩ ñến ñôi mắt của Marc. “Tại ánh sáng chập chờn của ngọn nến, dưới mắt anh có bóng mờ tối nên dường như trống vắng. Sự thực không phải thế. Marc là chồng mình. Yêu anh bao nhiêu...” Nhưng ngoài tình yêu và vai trò người vợ, trong ñầu cô nẩy sinh một số ý nghĩ: “Cái ñầu ấy hoàn toàn giống với anh lúc này. Liệu mình có thể làm hơn ñược không? Có thể ñem lại với anh niềm cảm thông trọn vẹn? Còn phải xem, liệu mình có trở thành một nhà ñiêu khắc thực sự không?”

Dù sao, cô sẽ biết sáng tạo sự sống và tạo dựng cuộc sống, có ñẩy ñủ quyết tâm. Họ ra khỏi bàn ăn, ñến ngồi ở cửa ra vào, nhìn ra mặt hồ nước bàng bạc ánh trăng. Marc phì phèo tẩu thuốc lá. Họ ôm nhau yên lặng, và cũng ý thức về sự hiện diện của họ bên nhau.

- Chúng mình bắt ñầu rồi, phải không anh?

Cũng trong giọng thì thầm, anh ñáp:

- Bắt ñầu cuộc sống của chúng ta, của em và anh.

Trong ánh trăng và bầu không khí yên lặng, họ nhìn nhau rõ hơn, thực sự cận kề có nhau. Các sắc màu riêng của mỗi người trên vẻ mặt họ, trong ñôi mắt và qua da thịt họ xóa

Pearl Buck MỘT TRÁI TIM TỰ HÀO

36

BO

OK

AH

OL

IC

C

LU

B

|

Ma

ki

ng

E

bo

ok

P

ro

je

ct

nhoà, tan biến; chỉ còn những ñường nét hòa quyện vào nhau, kín ñáo và âu yếm, rộn ràng trong cùng một nhịp tim và hơi thở. Cô thấy ñược sức sống ấp ủ, hầm hập và rụt rè từ cơ thể Marc tỏa ra.

“Ta cũng ra hồ chơi ñi.” Giọng rủ rê của anh như tự nó bật ra. Họ cởi áo dưới ánh trăng, cơ thể họ lộ ra trắng ngà ngà. “Anh giống như một pho tượng cẩm thạch, có lẽ sờ vào thấy lạnh. Mình cũng vậy, có lẽ cũng một chất liệu ấy, nhưng không lạnh”. Cô nghĩ, trong khi nhìn anh. Bất ñộng anh ngắm cô. Và cô cảm thấy anh ớn lạnh vì bẽn lẽn.

“Lại ñây với em! Ta cũng chạy ra hồ!”

Bởi cô muốn ñem lại sức sống sôi nổi cho cả hai cơ thể. - pho tượng trắng ngà bằng cẩm thạch của họ.

Tay trong tay, họ chạy ñuổi nhau rồi cùng bơi trong hồ nước. Trở lên bờ, họ run lập cập. Rồi cùng nắm tay nhau một mạch băng qua bóng ñêm dưới tán rừng và ập vào ngôi nhà im ắng.

Marc cời than, bỏ thêm củi, cho thổi bùng ngọn lửa ở lò sưởi. Susan quỳ gối bên anh, cả hai cơ thể cọ sát cùng hừng hực nóng ấm. Họ hút vào nhau, cô ngửa ñầu, ñón nụ hôn của anh. Nhưng trong giây phút nụ hôn lướt trên người cô, ép cô lặng yên, thì tâm trí lại như rời khỏi cô, thủ thỉ bên tại cô: “ðây bạn thân yêu, ñây là biểu hiện cần trao cho chiếc mặt nạ, bởi anh ấy ñang mang ñầy sức sống.”

*

* *

Chiếc ñầu còn dở dang vẫn ñặt trên gác xép; Susan tính sau ñây sẽ bố trí nơi ấy thành xưởng làm việc của mình. Nhưng cô chưa thấy cần có một phòng riêng.

Ngôi nhà nhỏ này là mái ấm của cô, gần sát con ñường cô ñã chơi ñùa những ngày còn bé. Nhìn từ cửa sổ qua hàng rào, cô trông thấy tất cả những gì ñã từng rất thân quen: dãy nhà tường trắng, ñầu kìa là vườn trường một màu xanh, và nổi lên giữa các tán cây cao là cổng chính của trường học, nơi bố cô hàng ngày giảng dạy, và ở ñó có cùng với Marc ñã qua bốn năm học tập. Trước ñây, cô yêu anh mặc dù có chút coi thường về người rụt rè tỉnh lẻ của anh và lời nhận xét hẹp hòi ñối với anh của hội ñồng quản trị nhà trường vốn